Xuyên Không Thành Con Gái Chết Yểu Của Tiểu Thư Nhà Quyền Quý - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-09-15 10:36:20
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không , lên xe nhanh, chúng về nhà thôi.” Trần Luật để tâm đến Trần Tố và Tống Kiều, định trực tiếp để em gái lên xe về nhà.

 

Trần Tố thấy ánh mắt ngây dại của Tống Kiều, tưởng rằng cô dọa sợ, giờ thấy Trần Luật về nhà, bèn bước tới với cái vẻ bề của một cô: “Trần Luật, đây là thái độ của con đối với bậc trưởng bối ? Suýt chút nữa đụng trúng thốt một lời tử tế? Thậm chí còn coi như khí?”

 

Trần Luật thấy lời của Trần Tố thì cảm thấy buồn , lạnh một tiếng: “Trưởng bối, ai cơ, bà ?”

 

Trần Tố Trần Luật vẫn luôn thích , đây dù cũng còn khách sáo một chút, bây giờ ngay cả khách sáo cũng chẳng thèm giữ, tức đến mức mặt mày tái mét: “Chứ thì ? Dù cũng là cô của .”

 

“Cô? Cô tên là Trần Uyển Trân, bà là cái thá gì?”

 

“Cậu…” Trần Luật tuy tính cách loại công tử bột xấc láo, ngang ngược, nhưng tuyệt đối là loại dễ chọc . Anh sẽ nể mặt ai cả, Trần Tố chọc giận coi như là đá tấm sắt .

 

Tống Kiều thấy mắng, cũng hồn trở . Lúc đúng lúc tan tầm, cổng đại viện đến .

 

Mèo Dịch Truyện

thể yên chờ chết, cô gái xinh đến , nếu để cô thêm tiếng thơm thì sẽ càng cơ hội.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-tieu-thu-nha-quyen-quy/chuong-101.html.]

“Chị ơi…” Cô sụt sùi bước đến mặt Thẩm Ngưng Sơ, “Chị ơi, em chị ghét em, ghét em. Dù thì vì sự tồn tại của em mà chị ở quê chịu nhiều khổ sở, nhưng năm đó em cũng chỉ là một đứa trẻ sơ sinh, chẳng gì. Xin chị hãy với ba đừng mắng em nữa ? Mẹ em luôn coi nhất, bà đứa cháu trai mà chính tay chứng kiến lớn lên mắng như sẽ buồn.”

 

“Chúng em đến tranh giành gì với chị, chỉ là chúng em nỡ xa những thuộc từng gắn bó.”

 

Lời , những xung quanh quả nhiên dừng bước, mặc dù ai lên tiếng, nhưng ánh mắt đều ánh lên vẻ tò mò, thích thú.

 

Thẩm Ngưng Sơ ngờ rằng đến thể gặp kẻ giả tạo, giả nai như , lập tức bỗng thấy chút thú vị.

 

Cô cũng nghiêng đầu, ánh mắt phần ngây thơ nhưng đầy sắc sảo, Tống Kiều: “Chị? Cô lớn hơn mà còn cố tình gọi là chị, đây là lấy đạo nghĩa để chèn ép , để thấy là kẻ bất nhân nhường nhịn ?”

 

Bị vạch trần thẳng thừng khiến Tống Kiều lập tức tái mặt, vạch trần tâm tư đen tối khiến cô nhất thời luống cuống nên lời: “…”

 

Thẩm Ngưng Sơ , tiếp tục : “Mẹ cô sẽ buồn ư? năm đó chính ông bà ngoại của cô cố ý đánh tráo đấy. Nói trắng là, ông bà ngoại của cô chính là những kẻ gây tội tày đình, còn các khác gì lũ đồng phạm! Bởi vì các chiếm đoạt tất cả những gì thuộc về . Các chỉ buồn suông thôi chịu nổi, trong khi là nạn nhân thực sự, chịu đựng bao nhiêu khổ sở!”

 

"Huống chi, nếu các thực lòng trọng tình trọng nghĩa, tới trại cải tạo thăm những bắt ? Dẫu thì họ cũng vì các cuộc sống sung túc hơn mà lỡ phạm tội. Giờ nếu các đến một cũng đoái hoài, chẳng thiên hạ sẽ chê là bạc bẽo ?" Giữa nhà tư lệnh lừng lẫy và trại cải tạo, ai mà chẳng rõ nơi nào đáng để bám víu hơn? Giờ còn mặt dày chạy đến đây, thì rõ là chỉ ham mê cái của cải vật chất chứ còn gì!

 

 

Loading...