Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 505

Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:27:43
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả nhà hỏi han ân cần hồi lâu, nữa trở về phòng riêng lầu.

"Chu Chu, các con mới từ trong cung ? Hôm nay cũng đừng trở về nữa, sắp ăn tết , cha nương mua căn nhà, các con theo chúng trở về ăn tết ."

"Vâng!"

"Cha nương, nhà của chúng sân trông như thế nào nha?"

"Có lớn ? Tốn bao nhiêu bạc nha? Có đắt ?"

"Ở kinh thành cái gì cũng đất, nhà chắc chắn rẻ, nhưng nhà chúng tiền, yên tâm ."

"Hắc hắc hắc, ."

Sở Hoan Hoan các ca ca chuyện ríu rít, nhịn mà giơ tay nhỏ lên,"Ca ca - ôm một cái -"

"Ai nha, bảo bảo ngoan nhà của chúng , lớn như nha! Ôm lên còn thấy nặng nữa!"

Sở Cẩm Niên vội vàng ôm lên,"Muội , ?"

"Âng! Biết!"

"Ai da, thật lợi hại!"

"Ha ha ha..."

Tiểu nha đầu các ca ca dỗ dành, khanh khách.

Lâm gia gia kéo Mộc Mộc qua, nhỏ giọng chuyện với nó, Mộc Mộc ngoan ngoãn trả lời, nó lâu gặp gia gia , nhớ.

Tiểu thái t.ử và Nguyên Bảo bên cạnh, cũng mừng cho bọn họ.

bọn họ , hình như bọn họ định về cung ăn Tết?

TBC

Tiểu thái t.ử và Nguyên Bảo đều buồn, rõ ràng bọn họ cùng trang trí hoàng cung thật , nếu cùng ăn Tết thì chẳng uổng phí công sức ?

Mọi đang chuyện vui vẻ, đột nhiên đề tài chuyển đến tiệm cơm .

"Chu Chu, các con cũng tới đây ăn thịt khô ?"

"Các con là mới từ trong cung tới?"

Mấy tiểu gia hỏa kịp trả lời, liền Thẩm Chỉ tiếp tục : "Cha nương mang cho các con nhiều ăn ngon, về đừng tới nơi ăn nữa."

Mấy tiểu gia hỏa chút ngơ ngác.

"Vì nha? Chỗ ngon ?"

Thẩm Chỉ thở dài,"Các con hiểu , ở đay bán đắt c.h.ế.t, đây quả thực chính là hắc điếm! Chủ nhân của cửa hàng tâm cũng là đen! Sao thể bán đắt như ?"

Dứt lời, Thẩm Chỉ đột nhiên nhớ tới cái gì, vỗ vỗ đầu,"Ai nha, còn xem chủ nhân của cửa hàng trông như thế nào? Vừa thấy các con, liền quên mất."

Mấy tiểu gia hỏa: "..."

Sở Khiếu: "Nương các con đúng, chúng tuy tiền, nhưng cũng thể tặng bạc cho khác, nồi thịt khô trong tiệm của bọn họ, ở Bắc Dương chúng nhiều lắm cũng chỉ một trăm văn, ở đây bán quá đắt."

Mấy gia hỏa nhóm hai mặt , đột nhiên cảm thấy chột , cũng nên giải thích như thế nào.

Nếu cha nương và gia gia nãi nãi chủ quán lòng hiểm độc chính là bọn họ thì đây?

Tiểu thái t.ử cũng , khóe miệng giật giật.

Nhìn các ca ca sắc mặt đổi liên tục, Nguyên Bảo tự dưng chút .

Sở Cẩm Niên ngượng ngùng ho một tiếng,"Nương, thật cũng tính là quá đắt, đây chính là kinh thành nha! Kinh thành thứ gì cũng đắt!"

" cũng thể đắt đến mức chứ?"

" mà tiền thuê cửa hàng một tháng tận 20 lượng bạc! Nếu bán đắt như thì chủ quán cơm ăn mất!"

Sở Cẩm Chu cùng Mộc Mộc vội vàng phụ họa.

" đúng !"

"Cũng thể để đói c.h.ế.t ? Hơn nữa đồ ăn ngon nha, đều thích tới ăn, còn đáng tiền nữa!"

Thẩm Chỉ híp mắt,"Cửa hàng một tháng thuê 20 lượng bạc, nhưng thấy buôn bán như , một ngày ít nhất cũng kiếm mấy chục lượng bạc ? Tiền thuê một ngày kiếm trở ?"

Lúc mấy tiểu gia hỏa rũ đầu xuống, phản bác thế nào.

, bọn chúng cũng ngờ buôn bán như .

Từ khi khai trương đến giờ, mỗi ngày lợi nhuận ít nhất cũng 30 lượng bạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-505.html.]

Nguyên Bảo nghiêng đầu, mơ hồ bọn họ chuyện.

Chẳng tiệm đồ ăn ngon chính là do các ca ca mở ?

cha nương của các ca ca nha?

Nguyên Bảo gãi gãi đầu, thật là hiểu .

Lúc , cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa, một tiểu nhị bưng nồi giò heo chua .

"Chủ nhân, món giò heo chua cay của ngài đây! Bên trong cho thêm nhiều giò heo, nếu đủ thì cứ gọi chúng !"

Nghe thấy cách xưng hô , mấy tiểu gia hỏa lập tức mặt mũi trắng bệch.

"Ngươi... ngươi ngươi mau ngoài ... đóng cửa !" Sở Cẩm Niên luống cuống xua tay đuổi .

"Được !"

Ngay khi cửa đóng , cả căn phòng trở nên im lặng đến mức thể thấy tiếng kim rơi.

Mấy tiểu gia hỏa gian nan nuốt nước miếng, thở trở nên dồn dập, vô cùng lo sợ.

Chắc chắn lộ , cha nương nhất định bọn chúng chính là chủ quán lòng hiểm độc.

"Chủ nhân? Có tiểu nhị gọi ai cũng đều gọi là chủ nhân ?"

"Lúc chúng đến, họ gọi chúng như thế?" Thẩm Chỉ lẩm bẩm.

"Không... nha..." Cả đám gượng.

Thẩm Chỉ: "Thôi , các con còn ăn cơm, mau ăn ."

Mấy tiểu gia hỏa như thoát khỏi một kiếp nạn, thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cầm chén lên ăn.

Đã mấy ngày bọn chúng ăn, giờ ăn đến mức quên cả trời đất.

"Ca ca... bảo tiểu nhị ca ca lấy cho chút nước ?" Nguyên Bảo đột nhiên cảm thấy khát.

"Được! Ta liền lấy cho ." Sở Cẩm Chu lau miệng dậy ngoài, chỉ một lát liền trở .

mà, nó đẩy cửa liền gọi .

"Ai nha, đây chẳng là tiểu chủ nhân ?"

Chỉ thấy một nam nhân ăn mặc tầm thường lên tiếng chặn Sở Cẩm Chu .

Mọi trong phòng lập tức đồng loạt sang .

Nam nhân bên cạnh cửa, dường như chú ý rằng cửa mở, liền tiếp tục : "Tiểu chủ nhân, chuyện hợp tác mà với các ngài, các ngài suy nghĩ xong ?"

Sở Cẩm Chu đầu phòng, há miệng nhưng chỉ còn sự chột và căng thẳng.

Nó lắc đầu, thấp giọng : "Chúng khách, hôm nay tiện bàn chuyện !"

Nam nhân chút sốt ruột, đợi nhiều ngày nhưng tiểu chủ nhân mãi đến, hôm nay cuối cùng cũng gặp , thể để chạy mất?

"Tiểu chủ nhân, ngài hợp tác với chúng ?"

"Ngài yên tâm, tửu lâu của chúng bán giá cao, khách đến ăn đều là quan lớn hiển hách, món nồi thịt khô ít nhất cũng bán hai lượng bạc một nồi, ảnh hưởng đến việc buôn bán của các ngài."

"Chỉ cần mỗi ngày các ngài cung cấp cho chúng hai mươi nồi là ! Có ?"

"Mỗi nồi, trả 500 văn, thế nào?"

Sở Cẩm Chu đổ mồ hôi lạnh, nếu nhanh chóng đồng ý, chắc chắn sẽ bám riết buông.

"Được , đồng ý! Ngươi cứ về , lát nữa sẽ với chưởng quầy, ngày mai ngươi đến lấy hàng là ."

Nam nhân vui mừng thôi,"Được ! Cảm ơn!"

Sở Cẩm Chu vội vàng xua tay, đó nhanh chóng trở phòng đóng chặt cửa .

Vừa xuống, nó phát hiện đều đang chằm chằm, một câu cũng , tim nó như nhảy vọt lên.

"Có... chuyện gì ?"

"Mọi mau ăn !"

Nó cúi đầu, dám cha nương.

Mấy tiểu gia hỏa khác cũng chột vô cùng.

Xong đời! Trong đầu bọn chúng chỉ còn nấy chữ .

 

Loading...