Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 495
Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:22
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , mấy tiểu gia hỏa liền xuất cung xem cửa hàng, cuối cùng, bọn họ chọn một cửa hàng con phố phồn hoa nhất.
Cửa hàng lớn, nhưng trong những cửa hàng sẵn, đây là cái nhỏ nhất.
Thế nhưng, cửa hàng lớn như nếu chỉ dùng để bán đậu hũ thối thì dường như phí.
"Diệp nhi, nếu ngươi cho thuê cửa hàng thì giá bao nhiêu bạc ?"
Trên đường về, Sở Cẩm Chu hỏi một câu.
Tiểu thái t.ử nghĩ một lúc : "Hình như là hai mươi lượng bạc."
"Hai mươi lượng?!"
Mấy tiểu gia hỏa đều sợ ngây !
Nếu chỉ bán đậu hũ thối, một tháng khi còn kiếm nhiều như .
Vậy đây buôn bán, mà đây là thâm vốn đấy chứ?
Sở Cẩm Chu nhăn mặt, cả đều lo lắng.
Sở Cẩm Niên : "Nếu thì chúng bán đậu hũ thối lời nha."
Mộc Mộc thở dài: "Chúng thể bán thứ khác ?"
" mà bán gì bây giờ nha?"
Sở Cẩm Chu mím môi suy nghĩ, bọn họ bán thứ gì đó đắt hơn, nếu sẽ đủ tiền thuê cửa hàng.
Rõ ràng cửa hàng thể kiếm hai mươi lượng một tháng, thì bọn họ ít nhất cũng kiếm bốn, năm mươi lượng mới lời.
bán thứ gì mới đắt đây?
Những món ăn ngon mà nương , nó nhiều...
Làm lẩu? ở đây thịt bò, thịt dê quá ít, nhiều nguyên liệu cũng , nó cũng nước cốt lẩu, mà còn thiếu gia vị nữa, .
Sở Cẩm Chu thở dài hết đến khác: "Niên Niên, Mộc Mộc, Diệp nhi, các ngươi xem chúng nên bán gì đây?"
"Ca ca, ngươi xem chúng thể bán thịt chân giò khô ?" Mộc Mộc suy nghĩ một chút đề nghị.
Bởi vì Đại An Đế, hoàng hậu và cả bọn họ đều thích ăn ăn đồ khô, nên đó mấy tiểu gia hỏa cùng cung nhân nhiều thịt khô, nhưng bọn họ lấy thịt ở những phần khác mà chỉ chọn chân giò và sườn heo để thịt khô.
Chân giò và sườn là ngon nhất.
Bọn họ hun thịt khô suốt bốn, năm ngày, ít nhất cũng hơn một trăm chiếc chân giò và mấy trăm cân sườn.
Nghĩ đến thịt chân giò khô cùng sườn heo cắt thành miếng nhỏ hầm chung với các loại khoai tây, nấm rừng, quả thực thơm chịu nổi.
Mấy tiểu gia hỏa một cái lập tức quyết định, liền bán cái !
nếu kinh doanh, chân giò mà bọn họ hiện tại sẽ đủ, vì bọn họ cũng để dành ăn nữa.
Thế là ngày hôm , mấy tiểu gia hỏa chạy trang viên ngoài kinh thành, định thêm thịt khô.
Đây là trang viên thuộc danh nghĩa của tiểu thái tử, bên trong đều là của tiểu thái tử, nên mấy tiểu gia hỏa cũng yên tâm.
Cùng ngày, bọn họ liền sai mua một lượng lớn chân giò và sườn heo để tiếp tục thịt khô.
Việc hun thịt khô chú trọng thời gian, khi xong còn đợi khá lâu mới thể kích thích mùi thơm đặc trưng của thịt khô.
Vì , mắt bọn họ quyết định dùng chân giò khô trong cung để bán .
Ngoài chân giò và sườn heo khô là nguyên liệu chính, bọn họ còn thu mua một lượng lớn nấm khô, măng khô, mộc nhĩ...
Ngoài , Sở Cẩm Chu còn mơ hồ nhớ tới món chân giò nấu chua mà nương từng ở nhà, liền dẫn muối mấy vại dưa chua lớn.
Đến lúc đó thể thêm một món nữa để bán.
Vì sắp mở cửa hàng, lượng ớt và gia vị mà bọn họ mang theo còn đủ dùng, thừa dịp vẫn còn, mấy tiểu gia hỏa liền vội vàng thư về nhà, nhờ cha nương gửi đến đây.
Đại An Đế mấy tiểu gia hỏa tự buôn bán, chắc chắn sẽ cần nhiều nguyên liệu, nên những bức thư của chúng đều phái đặc biệt roi thúc ngựa đưa ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-495.html.]
Dù cửa hàng của mấy tiểu gia hỏa khai trương, nhưng thư đến Bắc Dương .
Lúc , Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đang thu dọn đồ đạc, một nhà chuẩn kinh thành.
Hiện giờ nhận thư, phát hiện mấy tiểu gia hỏa hơn ngàn cân ớt, còn khoai... , hai sửng sốt.
Mấy tiểu gia hỏa là heo chắc? Sao ăn nổi cả ngàn cân ớt?
Thẩm Chỉ: "Không lẽ... bọn chúng lấy vì hoàng đế? Có thể là trong cung cũng thích ăn."
Sở Trường Phong trầm ngâm một lát : "Dù con cũng nhờ, thì cứ mang thôi."
Dù bọn họ cũng kinh thành, nhân tiện mang thêm vài thứ cũng .
Vì thế là hai tạm hoãn ngày khởi hành, chuẩn nhiều ớt bột, khoai tây, một ít tinh bột khoai tây, hoa tiêu, tương đậu...
Ngoài , bọn họ còn chuẩn sẵn rượu, cả trăm cân khô bò, trái cây khô, cùng với mứt trái cây tiện bảo quản mùa đông.
Dù đường cũng chỉ một nhà bọn họ và Lâm gia gia, nên tất cả đồ đạc đều Thẩm Chỉ đặt ở trong gian.
Thấy ngay cả thịt tươi cũng thể bảo quản , Thẩm Chỉ chuẩn thêm một lượng lớn thịt bò, thịt dê và gia vị như thì là.
Sau khi tất cả đồ đạc đều chuẩn xong, một nhà liền lên đường.
Nếu dọc đường gì ngoài ý , hơn hai mươi ngày là bọn họ thể đến kinh thành.
Vì , bước tháng Chạp, cả nhà đóng cửa tiệm cơm, chỉ để tiệm lẩu và tiệm nướng cho những khác quản lý.
Đêm khi , Thẩm Chỉ sắp xếp quần áo mùa đông cho con gái bảo bối nhà .
Tiểu nha đầu giường, hai chân ngắn ngọ nguậy, tươi: "Nương- con thỏ thỏ!"
Tiểu nha đầu đưa tay , ôm một chiếc mũ lông màu trắng, mũ thêu hình một con thỏ lớn, đáng yêu, đó là món đồ yêu thích nhất gần đây của bé.
Thẩm Chỉ đội mũ thỏ lên đầu con gái: "Ai nha, bảo bối nhà chúng thật xinh !"
Tiểu nha đầu ôm lấy chiếc mũ con thỏ, vui vẻ ngừng.
Thẩm Chỉ cầm một chiếc áo bông màu xanh nhạt, viền lông trắng, giơ lên cho bé xem: "Ngày mai con mặc chiếc áo bông , ?"
Tiểu nha đầu một chút gật đầu: "Dạ !"
Lúc , Sở Trường Phong bước , xuống mép giường, bế con gái nhỏ đặt lên đùi, nhẹ nhàng véo mũi bé: "Chúng sắp gặp các ca ca , con vui ?"
"Vui!"
Tiểu nha đầu chớp chớp hàng mi dài, ngây thơ hỏi: "Nương, các ca ca tiền, đói bụng ?"
Tiểu nha đầu chính là cha nương qua, bảo là quên đưa tiền cho các ca ca.
Bé chính là lo lắng hỏng .
Nhắc đến chuyện , Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ lập tức cảm thấy chột .
Bọn họ cũng cố ý, nhưng mấy tiểu gia hỏa gửi thư về cũng hề nhắc đến chuyện tiền bạc, đoán chừng là quá túng thiếu.
Cùng lắm thì kinh thành, sẽ cho bọn chúng thêm ít ngân phiếu.
Sở Trường Phong xoa đầu tiểu nha đầu: "Lần kinh thành, nũng gây chuyện, đường ngoan ngoãn lời chúng ."
Tiểu nha đầu hừ nhẹ một tiếng: "Cha hư!"
Bé quỷ nghịch ngợm!
"Cha gì hư chứ? Còn tiểu nghịch ngợm con, cứ đòi chợ với chúng , chỉ chớp mắt một cái, con trốn gầm bàn nhà , con xem chúng tìm con bao lâu?"
Hiện giờ tiểu nha đầu vững vàng, nhưng để mắt liên tục, nếu bé sẽ gây bao nhiêu chuyện.
Lần chỉ trốn gầm bàn, mà còn ngủ luôn ở đó, mất hai canh giờ mới tìm thấy.
TBC
Mang về nhà, buổi tối hôm đó liền nhiễm phong hàn.