Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 493

Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần nướng đậu hũ thối kéo dài suốt một canh giờ, ngay cả các cung nhân cũng ăn dừng .

Xác nhận đậu hũ thối ngon, thể mang bán, sáng hôm , mấy tiểu gia hỏa mang theo đậu hũ khỏi cung.

Bởi vì chỉ bán đậu hũ thối nướng, cần mang theo dầu nên nhẹ nhàng hơn nhiều.

Tuy nhiên, khi bọn chúng bày quầy ở chỗ quen thuộc và bắt đầu nướng đậu hũ, mùi hương nồng nặc liền lan tỏa xung quanh.

Những vị khách vốn định đến mua đậu hũ chiên đều vội vàng né tránh.

Ai nấy đều bịt mũi, nhăn mặt: "Mấy tiểu gia hỏa, hôm nay các ngươi nướng cái gì ? Sao mà thối như ?"

" , mà hôm nay chiên đậu hũ?"

Sở Cẩm Chu lật miếng đậu hũ thối, chậm rãi trả lời: "Các bá bá thúc thúc, hôm nay chúng món mới, đây là đậu hũ thối nhà chúng , đừng thấy nó thối mà sợ, ăn thơm đấy!"

"Êy... Cái mà thơm nổi? Các ngươi đừng lừa chúng chứ, mùi nặng quá ..."

"Tiểu gia hỏa, thôi cứ chiên đậu hũ hôm qua , hôm nay cố tình đến mua đậu hũ về ăn cơm đấy."

Sở Cẩm Niên : "Không , hôm nay đậu hũ chiên, chỉ bán đậu hũ thối thôi."

Mọi đầy mặt thất vọng.

mà, đến , chẳng lẽ về tay ?

Món thối, nhưng cũng là đậu hũ mà.

Một nam nhân nhắm mắt, dứt khoát : "Đậu hũ thối bán thế nào? Cho một phần ."

Sở Cẩm Chu nheo mắt : "Đậu hũ thối nhà bán năm văn tiền hai miếng!"

Nam nhân nhanh chóng lấy tiền .

Mấy tiểu gia hỏa ngờ món đậu hũ thối mua nhanh đến , ngạc nhiên vui mừng.

Khi đậu hũ thối nướng chín, Sở Cẩm Chu vội vàng gói hai miếng giấy dầu, dùng d.a.o nhỏ cắt , rắc thêm bột ớt ngũ vị hương đó đưa cho nam nhân.

"Ăn ."

Nam nhân nhận lấy, do dự hai giây, đó nhắm mắt, thật cẩn thận c.ắ.n một miếng.

Ban đầu nhai nín thở, nhưng càng ăn càng mở mắt , còn nín thở nữa.

Hắn miếng đậu hũ thối vài giây, tiếp tục ăn.

"Mùi vị thế nào? Thứ ăn ? Có thối ?"

TBC

"Ngươi mau !"

Những xung quanh nhịn hỏi.

Nam nhân nhai xong, chậc lưỡi vài cái, hai ba miếng liền ăn sạch hai miếng đậu hũ thối, đó mấy tiểu gia hỏa: "Cho thêm mười văn nữa !"

Mấy tiểu gia hỏa vui vẻ tiếp tục gói đậu hũ thối cho .

Mọi sửng sốt một chút.

"Khoan , cái đậu hũ thối ăn ngon thật ? Sao ngươi mua thêm ?"

Nam nhân lúc mới trả lời bọn họ: "Ta cũng giải thích , nhưng đậu hũ thối ngửi thì thối, ăn thơm, cảm thấy... còn ngon hơn đậu hũ chiên nữa."

Mọi , ai gì.

Mặc kệ, đến đây thì cứ thử xem .

"Tiểu gia hỏa, cũng cho năm văn tiền !"

"Ta cũng lấy năm văn tiền!"

"Cái gì đó mà ngươi rắc lên, cho nhiều một chút ?"

"Có ngay!"

Chẳng mấy chốc, tất cả đều cầm một phần đậu phụ thối tay.

Mọi liền ăn ngay tại chỗ, bọn họ ngờ, thứ thối như nhưng ăn ngon, thua gì đậu hũ chiên.

Trong thời gian ngắn, quầy đậu hũ thối của mấy tiểu gia hỏa càng thêm hỏa bạo.

Tiền đồng thu nhiều đến mức đếm xuể.

Đậu hũ thối bán càng nhiều, tiền thu về càng nhiều, nụ mặt mấy tiểu gia hỏa càng thêm sáng lạn.

Hôm nay, mấy tiểu gia hỏa mang theo vỉ nướng chuyên dụng để nướng đậu hũ thối, rộng rãi nên mua đậu hũ thối hầu như đợi lâu, cho nên hôm nay bán cũng nhanh hơn.

Mặt trời còn lặn, mấy tiểu hia hỏa bán hết sạch đậu hũ thối, thu dọn đồ đạc trở về cung.

Khi về đến cung, trời tối hẳn, chỉ còn chút ánh sáng lờ mờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-493.html.]

Đến cổng An Ninh cung, Sở Cẩm Niên vén rèm xe thoáng bên ngoài, đúng lúc sắp cửa, nó bỗng nhiên thấy một cái bóng đen nho nhỏ lướt qua.

Sở Cẩm Niên chớp chớp mắt, lúc nữa, cái bóng đen đó biến mất.

Nó ngẩn , đó là gì ?

Nhìn giống mèo con ch.ó con, so với mèo con ch.ó con còn lớn hơn một chút.

Trông... cứ như hình dáng một con ?

... chẳng trong cung chỉ tiểu thái t.ử là trẻ con thôi ?

Chẳng lẽ gặp ma ?

Sở Cẩm Niên run b.ắ.n lên, thể nào!

Nó vội vàng thả rèm xe xuống, thở trở nên run rẩy.

Nhận sự khác thường của nó, Sở Cẩm Chu quan tâm hỏi,"Niên Niên, chuyện gì ?"

Mộc Mộc và tiểu thái t.ử cũng sang .

Sở Cẩm Niên: "Ta... hình như thấy một cái bóng đen... giống như ma ... đáng sợ quá..."

Mọi sửng sốt.

Sở Cẩm Chu: "Không thể nào! Nương đời ma, đừng linh tinh."

"... nhưng thực sự thấy mà..."

Nó mím môi, sang tiểu thái tử,"Diệp Nhi, trong cung ngoài ngươi còn đứa trẻ nào khác ?"

Tiểu thái t.ử chần chừ một lát lắc đầu.

"Vậy là còn đứa trẻ khác nữa ?" Sở Cẩm Niên lập tức yên tâm, thấy chắc chắn ma .

Tiểu thái t.ử ngước lên nó, :"Còn các ngươi nữa mà."

"..."

Vậy là nó thực sự thấy ma!

Sở Cẩm Niên nghĩ thầm, tin chứ?

... chẳng lẽ là nó hoa mắt?

Trước dường như cũng từng thấy...

Thôi quên , nghĩ nữa.

Bên , mấy tiểu gia hỏa ăn phát đạt, còn bên , Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong cuối cùng cũng nhớ một chuyện quan trọng.

Buổi tối, khi kiểm tra sổ sách các cửa hàng, Thẩm Chỉ bỗng nhiên ngẩng đầu lên:

"Sở... Sở Trường Phong, khi bọn nhỏ , đưa bạc cho bọn chúng ?"

Sở Trường Phong đang lau tóc cho con gái, động tác sững , hai .

Khóe miệng Thẩm Chỉ giật giật,"Chàng đưa bạc cho bọn nhỏ ?"

Sở Trường Phong: "Ta tưởng nàng đưa ."

"Ta... cũng ..."

Hai im lặng, lâu gì.

Tiểu nha đầu trong lòng cha, đầu tóc vẫn còn khô, thấy cha nương gì nữa, liền ngước đầu lên tò mò bọn họ.

"Cha nương-"

Sở Trường Phong vuốt mặt, tiếp tục lau tóc cho con gái.

Thẩm Chỉ: "Không , bọn nhỏ lấy một đồng bạc, đây?"

Xong ...

Hai bọn họ cha kiểu gì đáng tin như ?! Bọn nhỏ xa như , ngay cả bạc cũng cho bọn chúng...

Hơn nữa bao lâu chứ? Đều hơn hai tháng !

Sở Trường Phong hít sâu một : "Hình như Lâm bá đưa cho bọn chúng ít bạc, dù Tết chúng cũng sẽ đến kinh thành, đến lúc đó cho bọn chúng nhiều hơn một chút là . Hơn nữa, bọn chúng ở cùng Hoàng đế, chắc cũng cần tiêu tiền nhỉ?"

Thẩm Chỉ thở dài,"Cũng chỉ thể như , đến lúc đó chúng mang thêm đồ ăn, đền bù cho bọn chúng."

Không mấy tiểu gia hỏa tức giận nữa?

Càng nghĩ, Thẩm Chỉ càng tưởng tượng cảnh mấy tiểu gia hỏa đáng thương quầy hàng, đống đồ ăn ngon mà ngay cả một văn tiền cũng để mua.

 

Loading...