Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 490
Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:16
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại An Đế đương nhiên từng ăn đậu hũ chiên và đậu hũ thối. Đã lâu ăn, còn từng nhắc đến mấy .
"Các con đậu hũ ?"
" ! Cho nên ngày mai chúng con thể buôn bán ! Nếu buôn bán , nhanh sẽ về, lỡ việc học ."
Đại An Đế do dự một chút, hỏi: "Vậy các con định mỗi ngày đều ?"
" ! Mỗi ngày khi tan học, chúng con sẽ dành một canh giờ khỏi cung bán đậu hũ, nhanh."
Đại An Đế nghi ngờ liệu mấy tiểu gia hỏa thể đậu hũ ăn ?
Nghe quy trình đậu hũ phức tạp, chỉ Sở gia mới .
Lúc , tiểu thái t.ử nhịn ở bên cạnh thầm: "Ai nha, thực chúng cũng thể bán tào phớ mà, tào phớ ân thật ngon nha..."
"Diệp Nhi, chúng thời gian để bán nhiều thứ như , tào phớ chỉ ngon khi mới xong thôi."
"Được ."
Sở Cẩm Chu: "Vậy nên, bệ hạ, ngài đồng ý cho chúng con bán đậu hũ chứ?"
Đại An Đế thở dài: "Cho các con bán đậu hũ cũng , nhưng mỗi ngày mang theo hai thị vệ bảo vệ các con an . Thời gian ngoài tối đa chỉ một canh giờ, nhiều hơn."
"Hì hì hì, ! Ngài cái gì thì chính là cái đó!"
Trước khi rời , Đại An Đế nhịn dặn dò: "Ngày mai các con đậu hũ chiên, nhớ mang cho hoàng hậu nếm thử, nàng từng ăn bao giờ, mang nhiều một chút."
"Dạ! Yên tâm , chúng con cũng sẽ mang cho ngài nữa!"
Khóe miệng Đại An Đế khẽ nhếch lên: "Vậy trẫm đây, các con đừng sách quá muộn, nghỉ ngơi sớm một chút."
Ngày hôm , mấy tiểu gia hỏa tan học lập tức chạy về cung.
Sở Cẩm Chu lấy một nửa đậu hũ đậu hũ thối, còn mang ngoài cung để đậu hũ chiên.
"Tiểu Phương ca ca! Ở nhà ngoan ngoãn giúp chúng xay đậu nha!"
Trước khi xuất phát, mấy tiểu gia hỏa còn dặn dò nhóm cung nhân ở .
"Nô tài , tiểu chủ tử, các ngài về sớm một chút."
"Ừm ừm!"
Mấy tiểu gia hỏa đem theo dụng cụ và nguyên liệu cần thiết, chất hết lên xe ngựa xuất cung.
Tiểu thái t.ử giờ từng nghiêm túc ăn buôn bán, dọc đường cứ kích động yên.
"Chu Chu ca ca, các ngươi xem chúng kiếm tiền ? Người khác chịu mua đậu hũ của chúng ?"
"Yên tâm! Có chúng ở đây mà!" Sở Cẩm Niên khoác vai tiểu thái tử.
Thực , mấy tiểu gia hỏa cũng từng tự buôn bán, chuyện khác hẳn so với bán khoai tây chiên. Đây mới là buôn bán thực sự, trong lòng ai cũng thấp thỏm lo âu. Nếu để ý kỹ, sẽ thấy trán Sở Cẩm Chu đều là mồ hôi.
Ra ngoài cung, mấy tiểu gia hỏa đến quầy hàng bán khoai tây nanh sói.
Bọn họ thuần thục bày biện bếp lò và ván sắt. Chờ ván sắt nóng lên, liền đổ chút dầu, đó cắt đậu hũ thành từng miếng nhỏ, xếp ngay ngắn ván sắt.
Khi lửa nóng dần lên, đậu hũ ván sắt bắt đầu phát tiếng xèo xèo.
Hiện tại đúng thời gian ăn cơm chiều, đường qua nhiều, cũng đói bụng, ít nhịn đến quầy hàng nhỏ của bọn họ.
Đợi đậu hũ chiên một lúc, Sở Cẩm Chu rắc thêm một lớp bột ớt ngũ vị hương lên.
Lập tức, lớp đậu hũ vàng giòn óng ánh phủ thêm một lớp màu sắc mắt.
Mùi thơm lập tức phát , thơm vô cùng!
Những ngang qua vốn chỉ định xem náo nhiệt, nhưng ngửi thấy mùi thơm , lập tức kiềm chế .
"Mấy tiểu gia hỏa, đây là món gì ? Bao nhiêu tiền một phần?"
Sở Cẩm Chu lật đậu hũ, : "Thúc thúc, nhà gọi món là đậu hũ chiên, chỉ nhà mới thôi ạ, một phần mười văn tiền."
Thực , ở Bắc Dương, một phần đậu hũ chiên cao nhất chỉ năm văn tiền. đây chính là kinh thành, tấc đất tấc vàng.
Ở đây chỉ cái gì cũng đắt đỏ, hơn nữa đều là kẻ tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-490.html.]
Mấy tiểu gia hỏa bàn bạc với quyết định đề giá cao một chút.
Nói giá xong, mấy tiểu gia hỏa cũng chút chột dại, lặng lẽ đổ mồ hôi, cũng vị thúc thúc chê đắt ?
"Mười văn , mau cho một phần!"
TBC
Mấy tiểu gia hỏa lập tức tươi như hoa.
Sở Cẩm Chu nhanh tay múc một phần đậu hũ, còn rắc thêm hành lá.
Để tiện ăn đậu hũ, mấy tiểu gia hỏa còn chuẩn sẵn xiên tre cho khách.
Nam nhân nhận lấy đậu phụ, lập tức xiên một miếng đưa miệng.
Cắn một miếng, ngây . Không dám tin mà chằm chằm mấy tiểu gia hỏa tuấn tú xinh mặt.
Không ngờ mấy tiểu gia hỏa thể món ăn ngon như .
Đậu hũ rốt cuộc là cái gì?
Sao hương vị đặc biệt như ?
Đậu hũ mềm mịn, chiên lên vàng giòn, mang theo vị cay của bột ớt ngũ vị hương, hòa lẫn với hương thơm của các loại gia vị, át vị đậu đặc trưng của đậu hũ, thậm chí còn ăn ngon hơn cả thịt.
Nam nhân chỉ mất vài ba miếng ăn sạch phần đậu hũ.
"Tiểu gia hỏa, cho thêm hai phần nữa!"
"Có ngay!"
Nam nhân ăn ngon lành, những khác thấy cũng nhịn mà mua.
Chẳng mấy chốc, cả một mâm đậu hũ chiên đều bán hết sạch.
"Còn ? Tiểu gia hỏa, mua nữa!"
"Ta cũng mua, mua hai phần mang về nhà ăn cơm tối!"
"Chờ chút, chờ chút!" Sở Cẩm Chu lau mồ hôi: "Hết đợt , chiên thêm ."
Sở Cẩm Niên vội vàng thu tiền, Mộc Mộc giúp gắp đậu hũ đặt lên ván sắt.
Mấy tiểu gia hỏa phối hợp đấy, đến mức đám cung nhân theo cũng cơ hội tay giúp đỡ.
Mà tiểu thái t.ử phía bọn họ, nhịn mà nuốt nước miếng. Nó... nó cũng ăn đậu hũ chiên, thơm quá mất!
... khách đông quá, bán còn đủ, nó cũng ngại dám mở miệng đòi Sở Cẩm Chu cho một phần.
Tiểu thái t.ử chỉ đành nhịn cơn thèm, giúp bọn họ phụ việc.
Hôm nay là ngày đầu tiên mấy tiểu gia hỏa ngoài buôn bán, Đại An Đế thật sự chút lo lắng, bèn lặng lẽ dẫn theo hai xuất cung xem thử.
Thị vệ sớm báo cho vị trí quầy hàng của mấy tiểu gia hỏa.
Khi Đại An Đế đến gần, một mùi thơm nồng đậm lập tức xộc mũi.
Bên quầy hàng nhỏ đến hai mươi mấy vây quanh, tất cả đều cầm tiền xu, sốt ruột thúc giục tính tiền và lấy đồ ăn.
Đại An Đế sững sờ cảnh tượng .
Văn công công bên cạnh cũng giật hít sâu một , ngờ mấy vị tiểu chủ t.ử ăn phát đạt đến .
Quan sát kỹ, ông phát hiện tiểu thái t.ử của bọn họ đang giúp thu tiền, còn hỗ trợ duy trì trật tự.
"Đừng chen lấn, đừng chen lấn, xếp hàng !"
"Nếu xếp hàng thì bán nữa !"
Tiểu thái t.ử nhỏ giọng nhưng đầy hung dữ, thấy nó lớn lên , còn tưởng rằng là một đứa trẻ mềm yếu, ai ngờ tiểu gia hỏa là hung dữ nhất.
Vì thế từng là đều ngoan ngoãn xếp hàng, ai dám chen lấn nữa.
Đại An Đế bên cạnh một lúc, cảm thấy nếu cứ tiếp tục thế , phần đậu hũ mà mấy tiểu gia hỏa hứa để cho chắc cũng còn.
Hắn vội vàng sang Văn công công: "Mau xếp hàng mua vài phần, mua nhiều một chút."
Văn công công híp mắt gật đầu: "Nô tài ngay đây!"