Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 489

Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:15
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Diệp Nhi, cứ đợi mà ăn ."

Ba tiểu gia hỏa cởi cẩm y hoa phục , một áo ngắn gọn gàng, gọi cung nhân đến, xách theo đậu ngâm sẵn xay thành sữa đậu.

Cung nhân trong cung quen với việc ba tiểu công t.ử ngày nào cũng bày một đống việc để .

Xay đậu thành sữa đậu là việc ba tiểu gia hỏa còn nhỏ, sức yếu, nổi. Chỉ Sở Cẩm Chu cố gắng xay một lúc, nhưng cũng nhanh chóng đổi .

, các cung nhân xay, cũng quá vất vả.

Tiểu thái t.ử thích náo nhiệt, thấy xay đậu cũng thử . Chỉ là xay một lúc liền từ bỏ, vì cối xay cao quá, tiểu thái t.ử thì lùn, xay quá khó khăn!

Bận rộn gần một canh giờ, cuối cùng cũng xay hết đậu nành ngâm.

Bước tiếp theo là đun sữa đậu và đông đậu hũ.

Sở Cẩm Chu bên cạnh chỉ đạo.

Mọi tập trung trong phòng bếp nhỏ.

Các cung nhân tuy đây là cái gì, nhưng mấy tiểu gia hoả thế nào, bọn họ liền giúp như thế.

Đun sữa đậu nành, đông đậu hũ, cuối cùng khi trời tối, sữa đậu biến thành tàu phớ.

Các cung nhân đều ngây dại.

Sao chỉ thêm chút nước chua sữa đậu nành tạo nhiều thứ kỳ lạ thế ?

Bọn họ tò mò múc một ít, chạm , thấy mềm mềm.

Mùi vị thể là ngon dở.

Lúc , tàu phớ là ăn ngon nhất, Sở Cẩm Chu dẫn Sở Cẩm Niên pha nước chấm, để mỗi múc một chén tào phớ ăn.

Rõ ràng ban đầu chẳng mùi vị gì, chỉ hương đậu nành, nhưng khi thêm nước chấm , hương vị lập tức tăng lên mấy bậc.

"Tiểu công tử, thứ ăn ngon quá! Đây là gì ?"

"Thứ mềm mềm, mịn màng, vị thật kỳ lạ."

Các cung nhân ngươi một câu một câu, còn Sở Cẩm Chu thì kiên nhẫn giải thích cho bọn họ.

Tiểu thái t.ử ôm một chén tào phớ, vùi đầu ăn ngon lành. Trong lúc chuyện, nó ăn hơn nửa chén.

Chờ xong, chén tào phớ nó ăn sạch.

"Chu Chu ca ca, còn ăn nữa, múc thêm cho một chén ."

Sở Cẩm Chu lắc đầu,"Không ."

"Ai nha, chỉ ăn thêm một chút thôi mà, sẽ ăn nhiều , ?"

Lúc , Mộc Mộc ngẩng đầu lên, lau miệng vội vàng : "Diệp Nhi, ngươi thể ăn thêm nữa , ăn nhiều tào phớ quá sẽ đau bụng đấy, chỉ nếm thử một chút thôi là ."

"A..."

Nghe như , các cung nhân cũng dám cho thái t.ử ăn thêm nữa.

Nếu thái t.ử thật sự đau bụng, xảy chuyện gì, dù mười cái đầu cũng đủ để chém.

Tiểu thái t.ử thở dài, đành bên cạnh bọn họ ăn.

Sau khi ăn xong tào phớ, việc tiếp theo là ép phần còn thành đậu hũ chân chính.

Chờ thành bước , xem như đậu hũ xong.

Bận rộn lâu như , đều đổ đầy mồ hôi.

"Phù... cuối cùng cũng xong ... thật là mệt c.h.ế.t ..."

Các cung nhân bên : "Tiểu chủ tử, bọn nô tài sẽ học thật , các ngài cần nữa, cứ giao hết cho bọn nô tài là ."

Sở Cẩm Niên: "Vậy thì vất vả cho các ngươi . Đợi khi xong đậu hũ thối, còn dẫn các ngươi ngoài bán nữa. yên tâm , tiền kiếm sẽ chia cho các ngươi."

Các cung nhân căn bản để chuyện ba tiểu chủ t.ử buôn bán trong lòng, nên cũng gì nhiều, chỉ cảm thấy ba vị tiểu chủ t.ử thật bụng, trong lòng cũng vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-489.html.]

Ở đây một lúc lâu, tiểu thái t.ử cũng ăn vạ chịu rời .

khi ăn cơm xong, xác định đậu hũ ép đủ chắc, ngày mai thể đem bán, Sở Cẩm Chu cùng hai phòng, mỗi chiếm một góc bàn, bắt đầu sách.

Tiểu thái t.ử mà ngớ .

"Các ngươi ngủ ? Sao giờ còn sách? Lão sư giao nhiệm vụ cho các ngươi ?"

Ba tiểu gia hỏa lắc đầu.

"Diệp Nhi, chúng đến đây là để học, hiện giờ chúng buôn bán tốn nhiều thời gian , cho nên càng chăm chỉ hơn nữa."

Tiểu thái t.ử nuốt nước miếng, bọn họ chăm chỉ như , đường đường là thái tử, nó cũng thể lười biếng .

Vì thế tiểu thái t.ử cũng nhập với bọn họ.

Đại An Đế phê duyệt tấu chương xong, khi tản bộ đột nhiên nhớ đến mấy tiểu gia hỏa liền ghé qua xem.

Vừa cửa, thấy bốn tiểu gia hỏa đều bên bàn, sách, chữ.

Rất nghiêm túc.

Hắn nhịn nhướng mày, nhẹ nhàng bước tới .

Mấy tiểu gia hỏa đều tập trung, đứa trong miệng còn lẩm bẩm theo sách, trông như nhập tâm .

Đại An Đế khỏi gật đầu, tồi tồi, chăm chỉ là .

Sở Cẩm Niên đang lắc lư đầu nhỏ sách, bỗng nhiên liếc thấy Đại An Đế bên cạnh, suýt nữa dọa nhảy dựng lên.

"Bệ... bệ hạ! Sao ngài đến đây?"

TBC

Tiểu gia hỏa lập tức đặt sách xuống, quy củ quỳ xuống hành lễ.

Ba tiểu gia hỏa khác thấy cũng lập tức hành lễ theo.

Đại An Đế bất đắc dĩ đỡ bọn chúng dậy: "Không trẫm , các con gặp trẫm cần quỳ? Sao còn hành lễ nữa?"

"Hắc hắc hắc... lễ thể bỏ, thể bỏ mà!" Sở Cẩm Niên .

Đại An Đế mím môi ,"Tối , đừng sách nữa, coi chừng hại mắt."

Mặc dù cung nhân thắp thêm mấy ngọn đèn, cả thư phòng sáng rực, nhưng dù cũng bằng ban ngày, hơn nữa trời cũng muộn.

"Bệ hạ, ngài đừng lo, chúng con đều thẳng, ánh sáng cũng đủ, mắt sẽ xảy vấn đề gì ."

"Bệ hạ, chúng con chuyện quan trọng cần , nên tranh thủ thời gian học."

Đại An Đế nhíu mày: "Các con gì? Đọc sách mới là quan trọng nhất."

Sở Cẩm Chu thở dài,"Bệ hạ, lẽ ngài , ba chúng con hiện giờ tiền, cha nương lúc đưa chúng con đến đây dường như quên mất cho chúng con tiền, nên chúng con định tự buôn bán kiếm tiền."

Khóe môi Đại An Đế giật giật.

"Trong cung cái gì cũng đều , gì cứ bảo cung nhân lấy, kiếm tiền gì? Nếu thật sự cần tiền, trẫm ban thưởng cho các con là ."

"Ai nha, thể giống ? Dù ngài nhiều tiền thế nào, đó cũng là của ngài nha."

"Hoàng đế bệ hạ, chúng con lớn , tự nuôi sống bản ."

Mộc Mộc: " , ngài cứ yên tâm , đợi chúng con kiếm tiền, lúc về sẽ mua đồ ăn ngon cho ngài và hoàng hậu nương nương."

Đại An Đế trầm mặc một lúc,"Mấy tiểu gia hỏa các con định buôn bán gì? Nghe trẫm , đừng , ?"

Mấy tiểu gia bĩu môi, phồng má nhưng gì.

Tiểu thái tử: "Phụ hoàng, chúng con chuẩn xong hết đồ vật để buôn bán ... Người cho chúng con ."

"Thứ gì?"

"Chính là đậu hũ nha! Chúng con định bán đậu hũ chiên, còn đậu hũ thối nữa! Những thứ đều ăn ngon!"

Đại An Đế sửng sốt một chút.

 

Loading...