Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 488
Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:14
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Các ngươi thể buôn bán thật sự lợi hại đó! Cha nương còn chẳng cho tiền tiêu vặt!" Một thiếu niên mặt tròn thở dài .
"Hả? Cha ngươi tuy rằng quan ở Hàn Lâm Viện, nhưng nương ngươi là thương nhân lớn mà! Sao cho ngươi tiền?"
"Bọn họ cố ý cho đó. Nếu tiền thì tự kiếm!"
Nương khi bằng tuổi giúp ông bà ngoại xử lý chuyện buôn bán trong nhà, kiếm tiền giỏi. là con trai của bọn mà suốt ngày chỉ tiêu tiền, kiếm tiền. Cha nương bảo vô dụng, mỗi tháng chỉ cho năm lượng bạc!
Năm lượng! Làm gì chứ??
mà thật sự kiếm tiền như thế nào.
Ba Sở Cẩm Chu , chút chột , thật bọn hon cũng giỏi kiếm tiền lắm, những gì đều là học từ cha nương.
"Chu Chu, ba các ngươi mỗi tháng bao nhiêu tiền tiêu vặt?"
Ba sửng sốt một chút, bọn họ , biểu tình dần dần nứt .
! Tiền của bọn họ!
Lúc rời nhà, Lâm gia gia cho mỗi mười lượng bạc, nhưng nhét ở , giờ tìm mãi thấy.
đó trọng điểm, trọng điểm là lúc rời nhà, cha nương hình như... quên đưa tiền cho bọn họ! Chỉ lo nhét đầy thức ăn cho bọn họ thôi!
Xong !
Thấy sắc mặt bọn họ khác lạ, đều nghi hoặc.
"Sao ? Vấn đề thể trả lời ?"
Sở Cẩm Niên : "Chúng ... lúc rời nhà, cha nương... quên đưa tiền cho chúng ... Xong ... xong ..."
Chỉ ba bọn họ ở kinh thành, tiền thế, sống đây!
Thiếu niên mặt tròn ban nãy còn ủ rũ, giờ bỗng thấy phấn chấn hẳn lên.
Hắn còn tưởng t.h.ả.m lắm , ngờ còn t.h.ả.m hơn!
Hắn bắt đầu đồng tình với ba , cha nương dù gì cũng cho năm lượng bạc mỗi tháng, còn cha nương bọn họ... một xu cũng cho!
Những khác cũng thể tin .
Bọn họ rõ gia thế của ba , họ từ Bắc Dương xa xôi đến kinh thành học tập.
Xa như ! Một chút tiền cũng cho... Thật là thể nào nổi! Cho dù ở trong cung, nhưng lúc vẫn cần tiền nha!
"Thật sự... một chút cũng ?"
"Vậy các ngươi tính đây?"
"Nếu là một chút tiền cũng , chắc sợ c.h.ế.t mất!"
Mọi ngươi một câu một câu, càng ba càng ủ rũ.
Tiểu thái t.ử chớp chớp mắt, vội vàng an ủi: "Các ngươi đừng lo, tiền, các ngươi bao nhiêu cũng ! Ta cho các ngươi."
Ba cảm thấy an ủi chút nào. Làm thể dùng tiền của khác chứ?
Sở Cẩm Niên: "Ca ca, đây? Chúng biến thành kẻ nghèo ..."
Mộc Mộc thở dài: "Xong , xong ..."
Sở Cẩm Chu: "Các ngươi choáng váng ? Mấy ngày chúng bán khoai tây, còn kiếm mấy lượng bạc đấy, tiền!"
"Ai nha, còn may còn may."
Thấy ba bọn họ thở phào nhẹ nhõm, bất đắc dĩ : " chỉ vài lượng bạc thì gì chứ? Các ngươi vẫn nên tìm cách cha nương gửi thêm tiền cho ."
nghĩ đến lời của tiểu thái t.ử , : " mà, tiền của thái t.ử điện hạ cũng mà."
"Chúng cần tiền của Diệp Nhi, chúng sẽ tự nghĩ cách." Sở Cẩm Niên lắc đầu, thể dùng tiền của khác chứ?
Nếu cha nương bọn họ tùy tiện dùng tiền của khác, nhất định sẽ dạy dỗ một trận.
Nhà bọn họ tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-488.html.]
Hơn nữa, cha nương giỏi kiếm tiền như , bọn họ thể ?
Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con chuột thì đào hang, bọn họ cũng thể tự kiếm tiền!
Nghĩ , ba tiểu gia hỏa lập tức phấn chấn hẳn lên.
, cha nương kiếm tiền ở Bắc Dương, bọn họ kiếm tiền ở kinh thành, chẳng ảnh hưởng gì đến cả.
"Ca ca, chúng tự kiếm tiền !"
Sở Cẩm Chu trầm mặc một lúc, đó gật đầu: "Ừ! Chúng tự kiếm!"
Những khác tặc lưỡi.
Bọn họ còn nhỏ như , kiếm tiền như thế nào đây?
Tiểu thái t.ử từ bỏ ý định,"Chu Chu, Niên Niên, Mộc Mộc, thật sự nhiều tiền, các ngươi cứ dùng của ."
"Không ! Tuyệt đối !" Ba kiên quyết từ chối.
"Thế... thế các ngươi định kiếm tiền như thế nào? Thật cũng cần kiếm tiền , các ngươi ở trong cung, cái gì cũng mà."
"Cho dù cũng của chúng nha, tiền là tự kiếm lấy."
kiếm tiền thế nào đây... đúng là một bài toán khó.
TBC
Bọn họ thể bán khoai tây chiên để kiếm tiền, nhưng vấn đề là nhiều khoai tây để bán.
Muốn bán khoai tây thì đợi đến mùa thu hoạch. khoai tây thu hoạch đều để giống cho bá tánh, nên cũng .
Ba tiểu gia hỏa nghĩ mãi suốt một ngày.
Đến tối, khi trở về An Ninh Cung, Mộc Mộc đột nhiên : "Ca ca, Niên Niên, chúng bán đậu hũ thối ?"
"Hả?"
"Đậu... đậu hũ thối?"
Đậu hũ vốn là thứ chỉ nhà bọn họ , nếu bán đậu hũ thối, thì tiên đậu hũ .
Mà đậu hũ thì...
" chúng đậu hũ ? Có ủ đậu hũ thối ?"
"Ta cách ủ đậu hũ thối! Ta học từ gia gia !" Mộc Mộc giơ tay nhỏ lên.
Sở Cẩm Chu: "Ta cũng đậu hũ, từng tự ."
Sở Cẩm Niên đột nhiên vỗ tay,"Tốt! Vậy chúng đậu hũ, đó liền bán đậu hũ chiên và đậu hũ thối!"
Đã quyết định xong việc buôn bán, ba tiểu gia hỏa còn lo lắng nữa, ngủ ngon.
Sáng hôm , khi Quốc T.ử Giám, bọn họ mang bạc kiếm từ việc bán khoai tây đưa cho cung nhân, nhờ họ mua đậu nành, chuẩn nước chua, còn nhờ họ tìm giúp một cái cối xay đá.
Dặn dò xong xuôi, ba mới học.
Vì buôn bán là chuyện khác hẳn với mục tiêu chính của bọn họ khi đến kinh thành là học, cho nên ba tiểu gia hỏa học hành đặc biệt chăm chỉ, sợ rằng buôn bán sẽ ảnh hưởng đến việc học.
Ngoài học chữ ở Quốc T.ử Giám, còn chương trình học cưỡi ngựa b.ắ.n cung, Sở Cẩm Chu dù nhỏ tuổi nhưng , thường xuyên khen ngợi.
Mộc Mộc thì Đại An Đế cho phép cần học cưỡi ngựa b.ắ.n cung, mà đến Thái Y Viện.
Ca ca và Mộc Mộc đều chuyên tâm học thứ thích, Sở Cẩm Niên cũng chịu thua, cũng mang theo sách.
Hai ngày , tất cả nguyên liệu ba tiểu gia hỏa cần đều chuẩn xong.
An Ninh Cung chỉ ba cung nhân hầu hạ, nhưng họ giúp đỡ cũng đủ , cần tìm thêm .
Giữa trưa giờ học, Sở Cẩm Chu rửa sạch đậu nành ngâm nước.
Đến chiều tan học, ba kéo theo tiểu thái t.ử hớn hở chạy về An Ninh Cung.
"Chu Chu, các ngươi thực sự đậu hũ thối ? Vậy chẳng ngày nào cũng ăn đậu hũ thối ?"
Tiểu thái t.ử mới ăn đậu hũ thối hai mà mê mẩn. Bây giờ đến kinh thành , nó thèm đậu hũ thối đến .