Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 486
Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:12
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy tiểu gia hỏa chỉ ngoài ba ngày, bộ hạt giống khoai tay trong nông viện đều phát hết sạch.
vì các bá tánh gieo trồng thế nào, nên ai dám tự tiện lộn xộn, mỗi nhà mỗi hộ đều kéo đến nông viện, chờ quan viên hướng dẫn.
Vấn đề do đại tư nông giải quyết. dù đại tư nông nghiên cứu kỹ lưỡng, vẫn dám lơ là. Vì , ba Sở gia, những kinh nghiệm trồng khoai tây, gọi đến.
Mấy tiểu gia hỏa mỗi ngày bán khoai tây, mới nghỉ ngơi chút xíu, giờ gọi dạy trồng khoai tây, mấy tiểu gia hỏa quả thực cứ như những con nhỏ, bận rộn ngừng.
Dù tiểu thái t.ử nhiều về khoai tây, nhưng vẫn luôn theo bọn họ.
Khi các bá tánh trồng khoai tây, mấy tiểu gia hỏa cũng trực tiếp xuống ruộng hướng dẫn.
Hoàng hậu còn đặc biệt đưa cho mỗi đứa một chiếc mũ rơm nhỏ. Bốn tiểu gia hỏa đầu đội mũ rơm, nghiêm túc chỉ đạo công việc, thật sự đáng yêu.
"Gia gia, củ khoai lớn quá, cắt thành từng miếng nhỏ... giống thế ... mới bỏ hố đất, đừng quên bón phân, đó lấp đất là xong, đơn giản."
Những đến học đều là nông dân kinh nghiệm phong phú, chỉ cần xem một là hiểu ngay.
bọn họ đều cau mày.
"Tiểu công tử, khoai tây thực sự trồng như ? Đừng lừa chúng nhé, hạt giống dễ gì mà . Nếu chúng trồng xuống mà thu hoạch gì, chẳng mất cả một mẫu đất ? Không thể đùa ."
Sở Cẩm Chu: "Yên tâm , khoai tây chính là trồng như , nhà chúng năm nào cũng trồng, chúng cũng theo trồng. Hơn nữa, nhất thiết dùng đất màu mỡ để trồng khoai tây, đất bình thường cũng thể trồng ."
Nghe , cũng yên tâm hơn, nếu chỉ cần dùng một mẫu đất bình thường, thì dù thu hoạch như ý, bọn họ cũng cảm thấy đáng tiếc.
Sau khi học xong, mỗi nhóm vội vàng trở về thôn, hướng dẫn trong thôn bắt đầu trồng khoai tây.
Chỉ cần một ngày là thể trồng xong một mẫu đất khoai tây.
Quan phủ còn phái đến từng nhà kiểm tra tình hình gieo trồng khoai tây. Khi xác nhận bộ khoai tây gieo xong, lúc Đại An Đế mới nhẹ nhàng thở .
Còn mấy tiểu gia hỏa phơi nắng suốt hai trong ruộng, cuối cùng cũng thể hồi cung nghỉ ngơi.
Mấy ngày nay, bọn họ bận rộn đến mức ăn ngon, ngủ yên, về tới cung, tiểu thái t.ử lập tức chen lên giường của bọn họ, thậm chí còn chịu về Đông Cung của .
Trong thời gian , tiểu thái t.ử cũng theo ba Sở gia học cách trồng trọt.
Là thái tử, nếu gì ngoài ý , nó chính là quân chủ của Đại An, là quân chủ của một quốc gia, những chuyện đương nhiên cũng học.
Đối với một từng việc nhà nông như tiểu thái tử, thì việc còn mệt hơn ba Sở gia nhiều.
Sở Cẩm Chu: "Diệp Nhi, ngươi cứ sấp giường ? Không về Đông Cung của ngươi? Tối nay ngủ ở đây ?"
Tiểu thái t.ử uể oải đáp: "Ừm... chẳng nhúc nhích nữa, các ngươi cho tá túc ở đây một đêm ..."
Mộc Mộc : "Đây vốn dĩ chính là nhà ngươi, ngươi ngủ ở mà chẳng ."
Dù mệt, nhưng Sở Cẩm Niên càng thèm ăn. Vừa đói mệt, nó thực sự nhớ những đồ ăn ngon mà nương .
Suy nghĩ một chút, nó ôm lấy cánh tay của Sở Cẩm Chu,"Ca ca, tối nay chúng hầm giò heo khô ăn , ? Ta ăn!"
Mộc Mộc , tinh thần lập tức tỉnh táo: "Ta cũng ăn!"
Tiểu thái t.ử từng ăn qua thịt khô, liền tò mò, cũng mong đợi, nó vội vàng dậy: "Ta cũng ăn!"
Sở Cẩm Chu : "Được, tối nay chúng liền ăn thịt giò heo khô."
Quyết định xong, Sở Cẩm Chu liền phòng dự trữ đồ ăn tìm giò heo khô.
Tiểu thái t.ử tò mò chạy theo, phát hiện thứ đen sì, nó chút ghét bỏ: "Đây... đây là thịt ? Sao trông kỳ lạ thế ? Có hỏng ?"
"Diệp Nhi, , thịt heo khô vốn dĩ trông như , ăn ngon đấy."
Tiểu thái t.ử mím môi: "Vậy , lát nữa sẽ nếm thử."
Mấy tiểu gia hỏa gọi hai cung nhân đến giúp sạch giò heo, chặt thành miếng nhỏ cho nồi hầm.
Giò heo khô hầm ngon thì ít nhất cũng mất một canh giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-486.html.]
Nhân lúc chờ thịt hầm, Sở Cẩm Chu ngâm nấm khô và măng khô, còn cắt thêm chút khoai tây dự phòng.
Chuẩn xong rau củ, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cũng rửa sạch tỏi và hành lá.
Những việc nhỏ cần đến các cung nhân.
Sở Cẩm Chu cắt nhỏ tỏi và hành lá mà rửa sạch, lấy một cái chén lớn, cho vài muỗng ớt bột ngũ vị hương, tỏi băm, hành lá, đó rưới dầu nóng lên . Vậy là nước chấm đặc chế của nhà bọn họ thành.
Lúc , mùi hương của giò heo khô cũng truyền .
Hương vị của đồ khô nồng, hấp dẫn.
Tiểu thái t.ử vốn mệt lả, nhưng ngửi thấy mùi dầu nóng rưới lên ớt và tỏi băm, lập tức tỉnh táo hẳn.
Hiện giờ ngửi thấy mùi thơm của giò heo khô, nó chịu nổi nữa.
"Thơm... thơm quá... thơm quá mất..."
"Diệp Nhi, chờ thêm chút nữa, còn hai khắc nữa mới xong."
Nhất thời việc gì , một lát đột nhiên Sở Cẩm Chu vỗ trán: "Ai nha! Quên nấu cơm !"
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc lập tức dậy: "Nhanh lên, nấu cơm !"
Hầm một nồi lớn giò heo khô thơm ngào ngạt như , cơm thì ?
Sau khi nấu cơm xong, mấy tiểu gia hỏa mới nhẹ nhàng thở .
Tiểu thái t.ử : "May mà nơi của các ngươi phòng bếp nhỏ, nếu thì đồ ăn ngon để ăn ."
Sở Cẩm Niên gật đầu: " , may mà chúng nấu ăn."
Tuy tay nghề của mấy tiểu gia hỏa thể so với lớn trong nhà, nhưng mỗi khi thèm hương vị quê nhà, bọn chúng vẫn thể tự một chút để giải cơn thèm.
Đại An Đế mang theo hoàng hậu một chuyến đến Đông Cung, thấy tiểu thái t.ử nên đến An Ninh cung.
Vừa bước sân, bọn họ ngửi thấy một mùi hương nồng đậm mê . Hai , đều nhịn mà nuốt nước miếng một cái.
Vào trong phòng, mùi hương càng đậm hơn.
"Diệp Nhi, Chu Chu, Niên Niên, Mộc Mộc, các con ?"
Hai thấy mấy tiểu gia hỏa, chỉ thấy tiếng ríu rít chuyện của bọn chúng, nên bọn họ liền cất tiếng gọi.
Nghe thấy tiếng của hoàng hậu, Sở Cẩm Chu vội vàng từ trong phòng bếp nhỏ chạy .
"Hoàng đế thúc thúc! Hoàng hậu nương nương! Hai tới ! Hai ăn giò heo khô ? Vừa mới hầm xong đấy!"
Hiện tại trong nồi cho thêm nấm khô, măng khô và khoai tây, chỉ cần hầm thêm chút nữa là thể ăn.
Đại An Đế: "Có đủ cho các con ăn ?"
"Đủ!"
"Vậy thì chúng cũng nếm thử xem ."
Lúc mấy tiểu gia hỏa đến đây mang theo ít đồ ngon, cái giò heo thực sự thơm.
Không lâu , một nồi thị heo khô thơm ngào ngạt hầm xong, các cung nhân dù thèm đến mức nuốt nước miếng cũng cố nhịn, giúp mang thức ăn lên bàn, dọn cơm nấu xong, bày chén đũa mới rời .
TBC
"Oa! Thơm quá !"
Tiểu thái t.ử ngừng chảy nước miếng, gấp chờ nổi ăn.
Sở Cẩm Niên nuốt nước miếng múc cơm cho .
"Xong ! Mau ăn thôi!"