Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 484
Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:10
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cho một chén nếm thử xem."
Ba tiểu gia hỏa đều quen bán hàng, vô cùng thành thạo, chỉ trong chốc lát, khoai tây múc đưa cho khách.
Vị khách nếm thử một miếng, lập tức tròn mắt, kinh ngạc mấy tiểu gia hỏa.
Khoai tây ngửi thơm, ngờ ăn còn ngon hơn!
"Không thể tin ! Mấy tiểu gia hỏa các ngươi tay nghề như , mùi vị thực sự quá tuyệt!"
Nam nhân nhét vội một miếng miệng, vội vàng tiếp: "Lại cho thêm một chén nữa!"
"Có ngay!"
Phần lớn đều thích theo, thấy ăn ngon lành như , những khác cũng thi mua.
Quầy hàng nhỏ nhanh chóng thu hút nhiều , cả những đường thấy cũng tò mò ghé xem.
"Ta cũng lấy một chén!"
"Ta cũng !"...
Mọi đều cầm chén khoai tây, cũng xa mà bên cạnh ăn tấm tắc khen.
"Ai nha! Hương vị thật sự ngon! Trong thù du ? Thật cay đầu lưỡi! càng ăn càng thấy ngon!"
"Tiểu gia hỏa, cho thêm một chén! Ta nhiều thù du một chút!"
"Ta cũng thế! Thật thần kỳ! Thứ ăn ngon như , cảm giác còn ngon hơn cả thịt?"
Người vây quanh càng ngày càng nhiều, Sở Cẩm Chu cùng hai cung nhân bận rộn ngơi tay.
Thấy chen lấn, Sở Cẩm Niên chống nạnh hét lớn: "Không chen lấn! Không chen lấn! Xếp hàng ngay ngắn cho !"
Giọng tiểu gia hỏa giống như rống: "Có thấy ?! Xếp hàng! Xếp hàng!"
Mộc Mộc lập tức kéo một nam nhân :
"Thúc thúc! Thúc ngoan ngoãn nha! Vừa thấy thúc đến cùng mà!"
Nam nhân tiểu gia hỏa vạch trần, đỏ mặt ngượng ngùng, ngoan ngoãn cuối hàng.
Tiểu thái t.ử từng ăn thịt heo nhưng cũng thấy heo chạy. Ở Bắc Dương mỗi ngày nó đều mua khoai tây ăn, cũng khoai tay bán như thế nào, vì thế cũng gia nhập đội ngũ giữ trật tự.
"Người ! Đừng chen lấn!"
"Còn ngươi nữa! Lão nhân gia suýt ngươi đẩy ngã đấy!"
Khoai tây nanh sói của mấy tiểu gia hỏa bán vô cùng đắt hàng.
Những hộ vệ âm thầm bảo vệ bọn họ đều , ngờ mấy tiểu gia hỏa thể buôn bán giỏi như , mà còn dáng hình.
Bọn họ quan sát một lúc, liền phái bẩm báo tình hình bán khoai tây của mấy tiểu gia hỏa cho hoàng thượng.
Đại An Đế tin mấy tiểu gia hỏa bán khoai đắt khách, sửng sốt một chút.
Hắn chút thể yên, cũng chẳng còn tâm trạng xem sổ con nữa.
Lại trong chốc lát, rốt cuộc nhịn nổi, liền mang theo hoàng hậu và vài cung nhân âm thầm xuất cung.
Khi đến nơi mấy tiểu gia hỏa bày quán, cảnh tượng mắt khiến sững sờ.
Nhìn xung quanh một vòng, cũng quầy hàng nào buôn bán như bọn họ.
Đại An Đế nghĩ thầm, hổ danh là con cháu Sở gia, trời sinh liền thể buôn bán.
"Đây đây đây! Khách quan, cầm cho chắc nhé! Ăn ngon thì ủng hộ nha!"
"Vị thúc thúc , thúc mấy phần?"
"Hai phần!"
"Vị gia gia , ông mua một ? Sao xếp hàng nữa thế?"
"Ăn đủ! Ai mà ngờ ăn ngon đến ? Biết thế lúc đầu mua nhiều hơn , một phần mà đủ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-484.html.]
Sở Cẩm Niên đám vây quanh một vòng, phát hiện ngoài những mua khoai tây còn ít xem náo nhiệt, nó cơ hội đến.
"Các vị thúc thúc thẩm thẩm, các gia gia nãi nãi, nếu mua thì mau mua , khoai tây nhà còn nhiều nữa , khi nào mới bán đấy!"
"Hả?! Sao bán nữa? Khoai tây ăn ngon lắm mà!"
Sở Cẩm Niên thở dài: "Các ngươi , khoai tây là do cha kéo về từ Bắc Dương đấy!"
"Bắc Dương?! Xa ? Ở Trung Nguyên ? Sao xa để kéo về?"
Sở Cẩm Niên thở dài: "Trước nhà sống ở Bắc Dương. Trước , Bắc Dương trồng lương thực, nhưng khoai tây, sản lượng đạt đến một vạn cân mỗi mẫu, các bá tánh Bắc Dương từ đó còn lo thiếu ăn nữa."
"Ta đến kinh thành là để học, nhưng ai mà ngờ ở Trung Nguyên loại khoai tây ngon sản lượng cao như thế , hại chúng buôn bán cũng khó khăn!"
Nói xong, Sở Cẩm Niên ngẩng mắt về phía , phát hiện đều ngơ ngác nó nhúc nhích.
"Các ngươi ?" Sở Cẩm Niên thắc mắc.
"Ha ha ha... ai nha, sắp lời của tiểu nhãi con chọc c.h.ế.t mất thôi!"
"Ha ha ha... thế, ha ha ha... là đồng ngôn vô kỵ, lời gì cũng dám , ha ha ha..."
"Còn sản lượng một mẫu một vạn cân? Nhãi con, ngươi một vạn cân là bao nhiêu ? Nói bừa sợ ?"
Mấy tiểu gia hỏa quả thực tức c.h.ế.t , Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng nhíu mày.
"Các ngươi từng thấy qua là chuyện của các ngươi, chê ? Nhà trồng mấy mẫu khoai tây, thu về vài vạn cân đấy! Có gì mà lừa các ngươi?"
" thế! Trách Trung Nguyên các ngươi còn nhiều nơi đều đủ ăn, ngay cả khoai tây cũng !"
Mọi nổi nữa, bắt đầu hoài nghi lời của mấy tiểu gia hỏa , chẳng lẽ thật sự loại lương thực như thế?
Bọn họ cúi đầu chén khoai tây trong tay, thứ ăn ngon như , nếu sản lượng thật sự đạt một vạn cân mỗi mẫu... chẳng Đại An bọn họ sẽ trở thành cường quốc đầu thiên hạ ?"
Trong những xem và mua khoai tây ít nông dân ở ngoài thành, bọn họ tuy vẫn còn nghi ngờ, nhưng trong lòng cũng khẽ động.
Bọn họ suy nghĩ một chút, nếu thể trồng một ít trong đất...
Trong đó một địa chủ, nhà nhiều đất, cho dù thử nghiệm mười mấy mẫu đất cũng gì đáng ngại.
Hắn liền đến mặt Sở Cẩm Niên: "Tiểu gia hỏa, bá bá thử trồng khoai tây, hạt giống khoai tây nhà ngươi thể bán cho một ít ? Nếu năm thu hoạch , các ngươi thể thu mua khoai tây giá rẻ từ chỗ để tiếp tục buôn bân."
Sở Cẩm Niên trong lòng vui vẻ nhưng mặt tỏ vẻ bất mãn, nó bĩu môi, chằm chằm địa chủ: "Ta giống dư, nhà chúng còn bán nữa, hơn nữa các ngươi mua của gì?"
Mộc Mộc tiếp: "Các ngươi đúng là lạ thật, hạt giống miễn phí lấy, mà bỏ tiền mua? Bị ngốc ?"
"Hả?"
Địa chủ ngơ ngác, xung quanh cũng ngây ngẩn.
"Cái gì? Tiểu gia hỏa, các ngươi cái gì? Hạt giống miễn phí?"
Sở Cẩm Chu ngẩng đầu lên, vẻ mặt khó hiểu: "Năm nay Bắc Dương chúng mùa khoai tây, bộ Bắc Dương thu về 1500 vạn cân khoai tây. Sản lượng mỗi mẫu đạt từ 9000 cân đến một vạn một ngàn cân, huyện lệnh đại nhân nhà lập tức dâng sổ con lên báo cáo với hoàng đế bệ hạ."
Tiểu gia hỏa lý mách chứng, khiến những ban đầu chỉ tin ba phần, hiện giờ lập tức biến thành bảy phần.
"Rồi... nữa?"
"Sau đó, bệ hạ liền phái đại tư nông Bắc Dương chúng nha, triều đình bỏ hàng chục vạn lượng bạc mua 100 vạn cân khoai tây trở về, rằng sẽ phát miễn phí cho bá tánh trồng, bệ hạ phát cho các ngươi ?"
Mọi , im lặng .
Sở Cẩm Niên lẩm bẩm: "Ai nha, bệ hạ thể như chứ?! Đây chính là chuyện lợi quốc lợi dân nha!!"
Mộc Mộc vỗ đùi: "Ai da! Chẳng lẽ bệ hạ dối ? Hắn còn minh quân nữa đây?! Có thứ như thế mà chia cho bá tánh!"
TBC
Mọi : "..."
Đại An Đế, Hoàng hậu: "..."
Tiểu thái t.ử cũng ngẩn .
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc kẻ xướng họa: " thế, nếu còn chậm trễ nữa thì kịp trồng vụ thứ hai trong năm nay ! Huyện lệnh nhà vì nghĩ bệ hạ quan tâm bá tánh, nên mới ngừng đẩy nhanh tốc độ vận chuyển khoai tây tới đây, mà bệ hạ thất vọng quá!"
Đại An Đế: "..."