Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 477

Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:03
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ăn ." Sở Cẩm Chu .

May mà cha nương nghĩ chu đáo, hai chắc chắn sẽ suốt dọc đường, nên chuẩn đồ ăn ngon để dỗ dành bọn họ.

Hai tiểu gia hỏa đồ ăn ngon thì lập tức nữa.

Thịt bò lạnh bên trong để ráo dầu, hai tiểu gia hỏa tìm đũa, chia cho từng .

"Đây! Cha của Nhất Nhất... ngài cũng ăn."

"Còn đây là cho bá bá..."

"Nhất Nhất, cho ngươi."

Sở Cẩm Niên ngừng phân phát đũa cho , khi tất cả đều đũa, nó liền gắp một miếng thịt bò lạnh nhét trong miệng.

Ngay lập tức, khoang miệng tràn đầy hương vị, khiến nó cảm thấy hạnh phúc như bay lên trời.

"Ngon quá!"

Mộc Mộc cũng vội vàng gắp một miếng, ăn , hai mắt sáng bừng lên: "Ngon quá mất!! Nương thịt bò lạnh quá hợp khẩu vị của !"

Nhìn hai tiểu gia hỏa ăn vui vẻ, còn nữa, đều nhẹ nhàng thở .

Không .

Chỉ điều ai nấy đều thầm cảm thán trong lòng, cảm xúc của hai tiểu gia hỏa tới nhanh, cũng nhanh, lúc nãy còn đến mức trời long đất lở, hiện tại ăn miếng thịt bò liền quên sạch hết.

Đại An Đế chằm chằm thịt bò lạnh trong nồi, mặc dù đây là đồ ăn dỗ trẻ con, nhưng cũng định nếm thử một chút.

Nếu ngon, trở về cung liền kêu của ngự thiện phòng thử.

"Ăn nha!" Sở Cẩm Chu thúc giục.

Tiểu thái t.ử nhịn nữa, liền gắp một miếng thịt bò lạnh bỏ miệng, ngon đến rung đùi đắc ý.

"Ăn ngon ăn ngon! Thẩm thẩm lợi hại nhất, thể đồ ăn ngon như thế chứ?"

Miệng thì cảm thán, nhưng động tác trong tay .

Đại An Đế sang Văn công công: "Nếm thử ."

Văn công công tuy tò mò về mùi vị của món , nhưng vẫn từ chối.

"Ngài và các tiểu công t.ử cứ ăn , nô tài ăn."

"Cho ngươi ăn thì cứ ăn , nơi ..." Đại An Đế liếc mấy tiểu gia hỏa, hạ giọng ,"Không trong cung, cần như thế."

Văn công công , lúc mới đ.á.n.h bạo gắp một miếng bỏ miệng.

TBC

Vừa nếm thử, ông liền giật kinh ngạc: "Bệ hạ, món ... quả thực ngon, e rằng ngự thiện phòng cũng khó thể ."

Đại An Đế híp mắt: "Trở về bảo bọn họ thử vài , thể dùng để dỗ bọn trẻ."

"Ngài đúng."

Một nồi thịt bò lạnh, ăn mất nửa canh giờ mới ăn xong.

Cảm xúc của mấy tiểu gia hỏa cũng dần định , bọn chúng nháo, mà bắt đầu ríu rít trò chuyện.

Sở Cẩm Niên ôm lấy cánh tay của Đại An Đế, ngừng hỏi chuyện về kinh thành.

Một đôi mắt to tròn trông mong Đại An Đế, khiến lòng mềm nhũn, kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi của tiểu gia hỏa.

Tiểu gia hỏa mà ngây ngẩn cả .

Đó chính là kinh thành đấy, nơi phồn hoa nhất thiên hạ!

Nghĩ đến việc sắp tận mắt thấy kinh thành, trong lòng tiểu gia hỏa chút tò mò.

Xe ngựa tiếp tục lăn bánh về phía , lay động nhẹ nhàng khiến cảm thấy mệt mỏi.

Đại An Đế xoa đầu tiểu gia hỏa: "Đường xá xa xôi, mấy đứa các con ngủ một lát ."

Ba tiểu gia hỏa Sở gia vì quá đau lòng, còn lâu như , chẳng mấy chốc liền ngủ .

Tiểu thái t.ử thấy các tiểu bằng hữu đều ngủ, nó cũng dựa bên cạnh mà lúc nào .

Đại An Đế kéo một tấm chăn rộng đắp lên bọn chúng.

Văn công công ở bên cạnh , mỉm : "Các tiểu công t.ử ... thật ngoan, tuy rằng , nhưng cũng dễ dỗ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-477.html.]

Đại An Đế khẽ , mấy ngày qua ở Sở gia, cũng hiểu phần nào tính cách của mấy tiểu gia hỏa.

Tất cả bọn chúng đều cho thích.

——

Bọn nhỏ , Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ lao công việc bận rộn.

Việc hợp tác với bộ tộc A Mạc vẫn đang tiếp tục, công việc khai thác ngọc thạch tiến hành đấy.

Bởi vì gửi một bức thư cho Chu Bỉnh Lâm, nên chỉ vài ngày khi bọn nhỏ rời , trong nhà liền tới mấy thương nhân buôn bán ngọc thạch.

Làm ngọc thạch đều thường, ai nấy đều thật sự tiền, cùng bọn họ hợp tác một , liền bán hết những món đồ trang trí bằng ngọc thạch mới thành của thợ điêu khắc.

Số lượng bán ít, giá cả cũng tồi, cuối cùng tính toán , ước chừng kiếm lời 50 vạn lượng bạc.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ chia một nửa lợi nhuận cho A Mạc thủ lĩnh.

A Mạc thủ lĩnh từng rương bạc trắng bóng, đều kinh hãi.

Nhiều bạc như là thu nhập nửa năm của cả bộ tộc bọn họ!

Phải rằng bò dê cùng ngựa, những thứ đều đồ vật bình thường, so với heo còn đắt hơn, nuôi dưỡng những thứ , bọn họ mới thể kiếm nhiều tiền như .

hôm nay chỉ dựa những cục đá mà tất cả bọn họ đều ghét bỏ, kiếm nhiều tiền như .

Ánh mắt A Mạc thủ lĩnh Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đều đổi.

Hai bọn họ quả thực chính là phúc tinh của ! Không, là phúc tinh của cả bộ tộc bọn !

Có bạc , bá tánh trong bộ tộc bọn họ sẽ còn chịu đói nữa.

Trong thời gian , A Mạc thủ lĩnh vẫn luôn thương lượng với Lam Lập và huyện lệnh để học cách trồng khoai tây.

năm nay chắc chắn kịp trồng, đợi đến năm .

Hơn nữa, khoai tây báo lên triều đình, bọn họ cũng thể tùy tiện truyền dạy phương pháp trồng khoai tây ngoài.

Huyện lệnh dự định sẽ báo cáo , đợi triều đình phê duyệt mới truyền dạy cho A Mạc thủ lĩnh.

A Mạc thủ lĩnh tuy từng tận mắt chứng kiến cảnh khoai tây mùa, nhưng đến mùa thu hoạch thấy khắp đường cái đều bày bán khoai tây, liền thứ chắc chắn sản lượng cao.

Một loại cây dễ trồng ăn ngon, quả thực sinh là dành riêng cho bộ tộc A Mạc của bọn họ, tuyệt đối sẽ bỏ qua cơ hội .

Không lâu , Đại An Đế cuối cùng cũng đưa mấy tiểu gia hỏa về tới kinh thành.

Vừa kinh thành, mấy tiểu gia hỏa nhai khô bò vén rèm xe lên, tò mò đường phố náo nhiệt bên ngoài.

Đường phố ở đây rộng hơn nhiều so với Bắc Dương, còn vô cùng sạch sẽ, đường đều mặc áo gấm, tiền.

"Oa... ở đây còn hơn cả Bắc Dương chúng ! Thật náo nhiệt!"

Nhìn quanh một vòng, đôi mắt của Sở Cẩm Niên sáng lấp lánh: "Có thật nhiều đồ ăn ngon nha, mỗi ngày chúng đều thể ngoài ăn!"

" , đúng !"

Đại An Đế im lặng một lúc, nhưng vẫn sự thật rằng lẽ bọn chúng sẽ nhiều cơ hội để ngoài .

thì hoàng cung , thể mỗi ngày đều ngoài?

sợ mấy tiểu gia hỏa sẽ ầm ĩ, nên tạm thời điều .

Tiểu thái t.ử thì hiểu rõ, dù gì nó cũng mấy ngày mới phụ hoàng cho phép cung chơi một . Nó đảo mắt suy nghĩ, do dự một chút cũng gì.

Lỡ như bọn họ cảm thấy nhà của nó , đòi về thì đây?

Trước tiên cứ mang bọn họ về nhà tính tiếp!

Xe ngựa tiếp tục lăn bánh, hướng thẳng về phía cửa cung.

Mấy tiểu gia hỏa kiến thức, thấy xe ngựa trong những bức tường cao lớn, bọn chúng đều ngơ ngác.

Vào trong , phòng ở xung quanh còn xa hoa lộng lẫy hơn cả những căn nhà ngoài phố, chỗ nào cũng vô cùng.

Ba tiểu gia hỏa há hốc miệng kinh ngạc, thể khép .

Cứ mãi, mãi trong cung, bao lâu, cuối cùng cũng đến tẩm điện nơi Đại An Đế ở ngày thường.

"Thúc thúc, đây... đây là nhà của thúc ?"

Sở Cẩm Niên ngẩng đầu nhỏ, ngơ ngác cung điện mắt, cả đều choáng váng.

 

Loading...