Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 476
Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:26:01
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba tiểu gia hỏa trong nhà sắp , Sở Khiếu và Lâm Tranh dù mong bọn chúng đến kinh thành sách, nhưng vẫn nỡ.
Để mấy tiểu gia hỏa đường thể thoải mái một chút, bộ Sở gia chuẩn đồ ăn ngon cho bọn chúng từ .
Cái gì mà khô bò, trái cây khô gì đó, tất cả sản lượng một ngày của nhà xưởng đều đóng gói cho bọn chúng mang .
Ba tiểu gia hỏa thích ăn kẹo hạnh nhân, nên Thẩm Chỉ cũng cho bọn chúng ít.
Hiện tại tuy rằng thời tiết vẫn còn nóng, nhưng mùa thu cũng sắp đến, chẳng mấy chốc trời sẽ trở lạnh, nên thể mang theo mấy bình mứt trái cây.
Ngoài , hạt dưa ngũ vị và đậu phộng ngũ vị mà mấy tiểu gia hỏa thường ăn cũng thể thiếu.
Bọn chúng còn thích ăn đồ sấy trong nhà, vì Thẩm Chỉ đóng gói vài cái đùi heo khô và vài con gà khô cho bọn chúng.
Sở Cẩm Chu hiện tại cũng là đại hài tử, ngày thường cũng thể tự cơm, nếu ăn những món , chỉ cần nhờ chặt nhỏ , cho nồi hầm một canh giờ, thêm khoai tây hoặc rau củ tùy ý, là ngay món ăn thơm ngào ngạt.
Đại An Đế trơ mắt chiếc xe ngựa trống trơn của chất đầy các loại đồ ăn.
nghĩ đến hương vị của những món , dù mang theo bao nhiêu cũng , đều hé răng.
Ngoài những món bọn nhỏ thích ăn, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ còn chuẩn cho Đại An Đế mấy chục vò rượu trái cây.
TBC
Đại An Đế thích rượu trái cây , mấy ngày nay, mỗi khi ăn cơm đều uống một ly.
Nhìn một xe đầy rượu trái cây, hài lòng gật đầu.
Cuối cùng, ngày lên đường cũng đến.
Sáng sớm, ba tiểu gia hỏa đeo ba lô lớn lưng, còn khoác thêm túi xách nhỏ ngực, cửa, nước mắt rưng rưng cha nương và gia gia nãi nãi.
Lam Nguyệt đẩy xe lăn đưa Tần Cửu An đến.
Sở Hoan Hoan còn quá nhỏ, nếu gọi bé dậy tiễn ca ca, e rằng sẽ đến ngất mất, cho nên cả nhà đ.á.n.h thức bé.
Thạch Đầu và Tiểu Bảo cũng đến, Tiểu Bảo ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Sở Cẩm Chu, đỏ cả mặt.
"Hu hu hu... Chu Chu cữu cữu... Chu Chu cữu cữu... Tiểu Bảo nhớ cữu cữu, đừng ... ... hu hu hu..."
Sở Cẩm Chu xoa đầu nó: "Tiểu Bảo ngoan, cữu cữu sẽ về thăm ngươi mà, ngoan nha."
"Hu hu hu... gạt ... hu hu hu..."
Thạch Đầu và Ngưu Ngưu cũng lôi kéo ba bằng hữu của dặn dò: "Các ngươi tự chăm sóc bản thật nha."
"Phải nhớ thư về nha."
"Nếu bắt nạt thì đ.á.n.h , nhưng chúng ở bên cạnh các ngươi nữa, các ngươi viện trợ, nếu đ.á.n.h thì chạy ."
Sở Cẩm Chu và hai gật đầu.
Bọn nhỏ nhiều lời chia tay.
Người Sở gia cũng ngừng dặn dò ba tiểu gia hỏa, bọn chúng chỉ liên tục gật đầu.
"Gia gia nãi nãi, cha nương, ở nhà chăm sóc thật , đừng việc quá sức."
"Mọi đừng lo lắng cho chúng con, chúng con sẽ ngoan ngoãn, để nhọc lòng ."
"Chúng con cũng sẽ chăm chỉ sách, để thất vọng."
Lâm gia gia và lão thần y cũng nắm c.h.ặ.t t.a.y Mộc Mộc, ngừng dặn dò, còn nhét bạc cho ba tiểu gia hỏa.
"Các con đừng tiết kiệm, ăn thì cứ ăn, mua gì thì cứ mua."
Ba tiểu gia hỏa gật đầu.
Mọi một lát, ôm một lúc, khí trong sân tràn ngập sự buồn bã.
Thẩm Chỉ và Sở Khiếu, Lâm Tranh chuyện với mấy tiểu gia hỏa, còn Sở Trường Phong thì về phía Đại An Đế,"Đại nhân, ba đứa nhỏ nhà ... xin nhờ ngài chăm sóc."
Đại An Đế vỗ vai Sở Trường Phong,"Yên tâm ."
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, gần nửa canh giờ trôi qua mà bọn nhỏ vẫn còn , Sở Trường Phong quyết tâm,"Đi nhanh !"
Lên xe ngựa, xe ngựa bắt đầu lăn bánh, ba tiểu gia hỏa thò đầu khỏi cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-476.html.]
"Cha nương!!"
"Gia gia nãi nãi! Sư phụ!"
"Mọi đừng ! Đừng ! Nếu nhớ chúng con..."
"Hu hu hu... đừng ... đừng ... hu hu hu..."
"Hu hu hu... Tiểu Bảo đừng chạy theo!"
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ mắt đỏ hoe, trơ mắt xe ngựa biến mất ở cuối con đường.
Lam Nguyệt nghĩ đến việc lâu mới gặp mấy tiểu gia hỏa, trong lòng trống rỗng, kìm mà rơi nước mắt.
Nàng thở dài, đặt tay lên vai Tần Cửu An, nhẹ nhàng bóp một cái,"Tần Cửu An, mấy tiểu gia hỏa kinh thành sách , hiện tại bọn chúng mới , thấy nhớ ."
Bình thường, mấy tiểu gia hỏa thường đến chuyện với nàng, nhưng giờ bọn chúng , trong nhà chỉ còn nàng và Tần Cửu An.
Nàng khom lưng, nghiêng đầu khuôn mặt của Tần Cửu An,"Tần Cửu An, khi nào mới tỉnh đây? Ta nhớ ."
Nói xong, Lam Nguyệt đẩy xe lăn chầm chậm về nhà, hề bàn tay tái nhợt của khẽ động một chút.
Bên .
Rời khỏi thành Bắc Dương, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc vẫn còn thút thít , đến đỏ cả mắt mũi.
Tiểu thái t.ử một lát lau nước mắt cho , một lát vỗ lưng .
"Đừng nữa, , ."
"Ai nha, các ngươi đến nhà , và cha sẽ bạc đãi các ngươi , đừng nữa mà, Niên Niên... Mộc Mộc..."
Sở Cẩm Chu thở dài, là ca ca, nó thể như hai .
"Niên Niên, Mộc Mộc, đừng nữa, đến lúc đó chúng sách chăm chỉ mới là quan trọng."
Đại An Đế một xe trẻ con, hiếm khi dịu dàng mà dỗ dành.
"Các con ngoan nào, đến kinh thành, thúc thúc sẽ mua đồ ăn ngon và đồ chơi cho các con."
Văn công công cũng mà dỗ bọn chúng,"Mấy vị tiểu công tử, ngoan nào, đừng nữa, nếu các con ăn gì liền cho... cho ."
Mấy ngày nay Văn công công luôn ở trong huyện nha, nhưng ông cũng ba tiểu gia hỏa cứu tiểu thái t.ử của bọn họ.
Ông mấy tiểu gia hỏa , trong lòng liền mềm nhũn.
Sở Cẩm Niên lau nước mắt,"Hu hu hu... đừng để ý đến bọn con... để bọn con một lúc... một lúc là ... hu hu hu..."
Mộc Mộc gật đầu, cái mũi nhỏ vẫn còn run rẩy,"Bọn con... chỉ là quá buồn thôi... bọn con... khó chịu..."
Sở Cẩm Chu chấn chỉnh tinh thần, vỗ vỗ hai ,"Các ngươi ăn đồ ăn vặt ? Sáng nay nương cho chúng một phần thịt bò lạnh, thơm."
Hai tiểu gia hỏa đang bỗng khựng , chậm rãi ngẩng đầu về phía Sở Cẩm Chu.
Đại An Đế và những khác cũng ngây ngẩn cả , thịt bò lạnh là gì?
Bọn họ xa như , nếu xào thịt bò thì chắc chắn nguội từ lâu , nếu ăn thì ăn khô bò chứ.
Sở Cẩm Niên: "Ta thiếu chút nữa quên mất thịt bò lạnh của ... Ca ca, còn may ngươi nhắc nhở ."
Mộc Mộc: "Ca ca, thịt bò lạnh ở thế?"
Sở Cẩm Chu thở dài, ôm lấy cái nồi nhỏ bọc cẩn thận bằng vải bố đang đặt bên cạnh.
Cởi vải bố , mở nắp nồi lên, để lộ thịt bò lạnh đỏ rực bên trong.
Trên thịt bò còn rắc thêm ít mè trắng, thèm nhỏ dãi.
Thịt bò còn thơm nức mũi như lúc mới nồi, nhưng hiện tại cũng thể ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt.
Đại An Đế và Văn công công ngây , cái nồi thịt bò rốt cuộc mang lên xe lúc nào ? Sao bọn họ hề ?
khi thấy thịt bò, nước miếng của hai bất giác tiết .