Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 364
Cập nhật lúc: 2024-08-13 09:40:22
Lượt xem: 35
Thế mà đã hơn một năm, Khương phủ vừa có thêm người, Nguyễn Miên Miên đã sinh một đứa con trai cho Khương Tu Võ, đặt nhủ danh là Cẩu Đản.
Cẩu Đản còn chưa được một tuổi được Nguyễn Miên Miên ôm ở trong lòng, cả nhà đều cười vô cùng rạng rỡ. "Hôm nay là ngày tốt, chúng ta cũng đừng đứng ở trước cửa phủ nữa!"
Có rất nhiều người ở đây, Giả Minh Nguyệt nhìn về phía Khương Bảo Châu chớp mắt mấy cái, chị dâu em chồng đều rất ăn ý, không ai nhắc đến Khương Tú Văn.
Đây là lần đầu tiên Khương Bảo Châu dẫn Bối Bối về nhà mẹ đẻ.
Tiểu nha đầu trốn ở trong lòng nàng, cô bé có chút ngại ngùng.
Mặc dù các ca đã cam đoan, những người họ hàng mới này chắc chắn sẽ thích cô bé, thế nhưng Bối Bối vẫn lo lắng không yên.
Cô bé vẫn còn ký ức không vui vẻ của trước kia, bị mắng là đứa tốn tiền.
"Tiểu Bối Bối, ta là ngoại tổ mẫu của cháu."
Văn Thị nhận lấy Bối Bối, bà hôn con bé một cái trước.
Giả Minh Nguyệt và Nguyễn Miên Miên ở bên cạnh cũng muốn bế Bối Bối, để dính chút không khí vui mừng.
Vì trong Khương phủ đã có nhiều tiểu tử, nên hai người đều có suy nghĩ muốn có một nữ nhi tri kỷ như tiểu áo bông.
Bối Bối vừa đến Khương gia cũng lập tức dung nhập vào.
Thẩm Hoài Dung cùng Khương Bát Đấu thì đi vào trong thư phòng, Khương Bảo Châu có thời gian vội hỏi đại tẩu Giả Minh Nguyệt: "Đại ca của muội đâu rồi?"
Mọi người đều ở đây, chỉ có Khương Tu Văn là vắng mặt.
"Hắn bị bầm mắt, đang ở trong phòng không ốm mà rên!"
Bởi vì chuyện mua nghiên mực đã chất đầy một phòng, tiêu phí mấy vạn lượng, đã bị Tiểu Thạch Đầu tố cáo đến chỗ Khương Bát Đấu.
Vì vậy, Khương Tu Văn bị ông ấy đánh một chút.
"Trước kia phụ thân chỉ dùng giày để đánh, nhưng lần này ông ấy đã trực tiếp vả mặt."
Khương Tu Văn mất hết thể diện nên ở trong phòng buồn bực.
"Để muội đi xem đại ca thế nào!"
Ở ngay góc hành lang uốn khúc của Khương phủ, có một người che một bên mắt lén lút nhìn trộm.
Không cần phải nói, đây chắc chắn là đại ca Khương Tu Văn, không sai vào đâu được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-364.html.]
"Đại tẩu, chuyện này là lỗi của mấy bánh bao."
Khương Bảo Châu cũng rất bất đắc dĩ, mấy đứa con của nàng trưởng thành quá nhanh, tụi nhỏ còn có thể tự nghĩ ra biện pháp.
"Bảo Châu, muội không biết đâu, ta thật sự rất thích tụi nhỏ."
Nhắc đến ba huynh đệ, hai mắt Giả Minh Nguyệt đều bừng sáng.
Đứa nhỏ thông minh một chút cũng rất tốt, không giống với đứa con lương thiện của nàng.
Bị Khương Tu Văn bắt nạt lâu như vậy mà cũng không than một tiếng.
Giả Minh Nguyệt vừa nghĩ đến vẫn còn rất tức giận.
"Đại tẩu, chuyện này..."
Không con người nào là hoàn hảo.
Tất cả nam tử đều có những sở thích, có vài người đam mê sách vở, có vài người thì si mê mỹ nhân.
Khương Tu Văn thích sưu tầm nghiên mực, người ngoài nhìn có thể thấy nó không có lợi ích gì, nhưng thật ra cũng chỉ là sở thích của hắn mà thôi.
Chỉ cần không làm gì quá đáng, có lẽ cũng nên được tôn trọng.
"Đúng vậy, huynh ấy không có bạc thì sẽ đi viết thoại bản để kiếm tiền."
Giả Minh Nguyệt che miệng khẽ cười, Khương gia dạy dỗ nghiêm nên Khương Tu Văn cũng không có tìm oanh oanh yến yến gì đó trở về.
Trước đó Hoàng thượng cũng đưa người đẹp chim sa cá lặn đến, nhưng trong vòng một năm cũng chỉ làm việc rửa bô, không thể xuất hiện, vì vậy đã giận dữ bỏ đi khỏi Khương phủ.
Hiện tại Khương phủ, một nhà yên bình.
"Quý phi nương nương có thai, rất được Hoàng thượng xem trọng."
Hoàng hậu đoan trang nhưng không được Hoàng thượng thích.
Tuy Tiểu Điệp được yêu thương, nhưng tính tình không phải là người thích tranh đoạt.
Trong cung có người bảo vệ cho Tiểu Điệp, nên thật ra cũng không quá lo lắng.
Vả lại, Hoàng thượng còn xếp người của mình ở bên cạnh Tiểu Điệp.
"Muội có biết bà mụ là ai không?"
Giả Minh Nguyệt chỉ nói một nửa.