Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 338
Cập nhật lúc: 2024-08-12 09:03:37
Lượt xem: 38
Thoáng cái đã tới ngày thành thân của Khương Bảo Châu.
Vào đêm trước khi thành thân, Văn Thị đi vào phòng Khương Bảo Châu.
"Bảo Châu, đã hơn một tháng con chưa được gặp Thẩm đại nhân phải không?"
Văn Thị vuốt tóc nữ nhi.
Mấy năm nay trôi qua quá nhanh, dường như chỉ là trong nháy mắt, nữ nhi ngây thơ của bà đã trưởng thành, phát triển đến duyên dáng yêu kiều.
"Vâng."
Trong quá khứ Thẩm Hoài Dung còn sẽ tặng lễ vật để tăng lên cảm giác tồn tại.
Nhưng một tháng này, lại không tìm được người, giống như là đã biến mất vậy.
Khương Bảo Châu hỏi qua mới biết được hóa ra là Đại Tề có tập tục này.
Nam nữ sắp thành thân thì không thể gặp mặt nhau trong vòng bảy bảy bốn mươi chín ngày.
Nếu tuân thủ thì có thể ở bên nhau đến đầu bạc.
"Nương cho rằng Thẩm đại nhân không thèm để ý tới mấy cái này, vậy mà không thể nghĩ được cũng là người mê tín."
Tuy rằng hành vi trẻ con này có chút bướng bỉnh, nhưng Văn Thị vẫn rất tán đồng.
Bởi vì sự dụng tâm này là tốt.
Hơn nữa, Khương Bảo Châu cũng đang chờ gả nên không thích hợp xuất đầu lộ diện.
"Nương, khi nào thì nhị ca đón dâu?"
Khương Bảo Châu dựa vào trong lòng n.g.ự.c Văn Thị, rất là không nỡ.
Nàng quá thích bầu không khí của Khương gia.
Lúc di chuyển tới kinh thành bằng đường biển, Nguyễn Miên Miên không may bị trúng gió làm cơ thể vẫn luôn rất yếu, Nguyễn tri phủ còn vì thế mà muốn từ hôn, không muốn liên lụy tới Khương Tu Võ.
"Nguyễn tri phủ quá coi thường người nhà chúng ta rồi."
Đã trải qua một lần lên đoạn đầu đài rồi thì còn có sóng to gió lớn nào mà chưa trải qua chứ.
Văn Thị hy vọng Khương Tu Võ tìm được một người khỏe mạnh, nhưng Khương Tu Võ vẫn giữ tình cảm với Nguyễn Miên Miên, bà thấy vậy mà vui mừng.
Thân mình không tốt, vậy cứ tu dưỡng mấy năm rồi sinh con nối dõi sau.
"Chuyện trong phủ, đành giao cho đại tẩu của con vất vả rồi."
Việc hôn nhân của Khương Tu Võ, sợ là còn phải kéo dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-338.html.]
"Trước mắt, việc hôn nhân của con mới là quan trọng."
Khương Bảo Châu gả chồng, phía Khương gia vô cùng coi trọng.
"Tiểu thư, của hồi môn của ngài là một trăm hai mươi tám rương, còn lại đã vượt qua quy chế."
Khương ma ma cầm danh sách của hồi môn rồi bẩm báo.
Hóa ra Văn Thị đã tích cóp đồ từ rất nhiều năm, lại lấy ra một nửa của hồi môn của mình tới cho Khương Bảo Châu.
Hơn nữa Thẩm Hoài Dung đưa sính lễ, một trăm hai mươi tám rương đều bị xếp tràn đầy.
Vậy mà vẫn còn chưa đủ chứa.
"Ý của quản sự Thẩm phủ là trước tiên đưa qua đó, rồi sẽ sửa sang lại cho ngài một cái nhà kho lớn.
Nhà kho lúc trước của Thẩm phủ cũng không đủ dùng, Khương ma ma phải đi phối hợp sắp xếp lại.
Còn có Văn gia, lần này Văn gia không chỉ có phái mười mấy tiểu tử tới kinh thành xem lễ, còn có đám người cữu cữu và mợ của Khương Bảo Châu.
"Chỉ là Văn gia chuẩn bị hạ lễ còn phong phú hơn so với của hồi môn của tiểu thư quan gia bình thường."
Vàng bạc châu báu, lăng la tơ lụa, đồ cổ tranh chữ.
Thấy được quá nhiều thứ tốt, Khương ma ma đã c.h.ế.t lặng.
Hiện nay, bà đã có chút coi tiền tài như cặn bã.
"Còn có Bạch công tử, Tiểu Kiều cô nương..."
Những người này đều đưa đến lễ nặng.
"Như này thì cũng quá nhiều rồi."
Việc buôn bán của Khương Bảo Châu như thu bạc mỗi ngày, nên nàng không còn có nhu cầu mãnh liệu đối với tiền tài như vậy nữa.
"An tâm nhận lấy là được, dựa vào việc thu lễ là con có thể biến trở thành nữ nhà giàu số một của Đại Tề."
Quà tặng nhiều, chứng minh có mối quan hệ tốt, việc này xuất hiện ở trên người thân của Khương gia là cực kỳ khó có được.
Ngày đó trong cung có ban thưởng, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu còn có Thái Tử điện hạ.
"Nương, ngài cho con hết mấy sản nghiệp này thì về sau chuẩn bị sính lễ cho nhị ca thế nào!"
Còn có hai bánh bao là Tiểu Đa Dư cùng Tiểu Dư Sinh nữa.
Tương lai cưới vợ, lại là một khoản tiêu phí.
"Nương còn có tiền."
Văn Thị lên góp cổ phần làm buôn bán cùng với người nhà mẹ đẻ, mỗi năm đều có tiền hoa hồng.