Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 336
Cập nhật lúc: 2024-08-12 09:02:28
Lượt xem: 45
"Ngươi ngồi xuống trước đã, ta cần phải thương lượng với ngươi một việc."
Khương Bảo Châu hoài nghi một đao phía sau lưng Thẩm Hoài Dung chính là bị Thẩm phu nhân đâm.
Sau đó Thẩm phu nhân lại dùng thủ đoạn ném Thẩm Hoài Dung tới gần chùa Hộ Quốc.
"Bà ta muốn hãm hại Thẩm đại nhân!"
Đều nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng mà gặp được kẻ điên như Thẩm phu nhân thì Khương Bảo Châu cũng coi như có thêm kiến thức. "Thích khách tới chùa Hộ Quốc ám sát rất là đột nhiên, ngay cả Ngự lâm quân cũng không có chuẩn bị thì sao Thẩm phu nhân có thể biết được người chạy trốn kia bị đ.â.m phía sau lưng?"
Có quá nhiều sự trùng hợp, chứng tỏ là do người sắp đặt.
Nếu Thẩm gia là độc thủ phía sau màn, vậy thì đây chính là vu oan hãm hại.
Giống như lời Thẩm Hoài Dung nói lúc vẫn còn thanh tỉnh, bên ta rất khó chối cãi.
Cho nên hắn muốn hy sinh chính mình để đổi lấy sự bình an của Khương Bảo Châu.
Vấn đề trước mắt là bọn họ chẳng những phải tránh thoát nguy cơ trước mắt mà còn phải vạch trần Thẩm gia có lòng dạ hiểm độc. "Vậy thì ngày mai lâm triều, công tử không thể vắng họp"
Chỉ có như vậy thì mới có thể rửa sạch hiềm nghi.
Lại có thêm một đám người tới phủ lục soát, lần này mọi người tương đối khách khí.
Sau khi dạo qua Khương phủ một vòng liền vội vàng rời đi.
Khương Bảo Châu thả Thẩm Hoài Dung từ trong không gian ra, để vào trên giường ở khuê phòng của nàng.
"Chỉ sợ Thẩm phu nhân vì giá họa sẽ còn dùng thủ đoạn khác."
Mí mắt Khương Bảo Châu không ngừng nhảy, trong lòng cũng không có nắm chắc.
Kế sách của đối phương liên tiếp nhau, đương nhiên không phải chỉ mới kế hoạch trong một hai ngày.
Bên ta bị dồn đến góc, chỉ có thể gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó.
Nếu ngày mai Thẩm Hoài Dung lâm triều, tất nhiên sẽ có người thử, sẽ tìm cơ hội đập vào phần lưng của hắn. Như vậy thì miệng vết thương sẽ vỡ ra.
"Thanh Y, ngươi về phủ trước đi."
Nếu người bị thương phần lưng chính là thích khách, vậy thì vì sao đó không thể là người Thẩm gia chứ? "Khương tiểu thư, công tử nhà ta..."
Thẩm Hoài Dung bị trọng thương, Thanh Y không yên tâm nói.
"Ngươi đi về chuẩn quan phục mà Thẩm đại nhân cần mặc cho thỏa đáng."
Hiện tại, lo lắng nhất chính là Thẩm Hoài Dung phát sốt.
Khương Bảo Châu phải chuẩn bị cả hai tay.
"Tiểu Kết Tử, chúng ta đi tới Thẩm phủ một chuyển."
Khương Bảo Châu có thù oán tất báo, trì hoãn một ngày thì nàng cũng ngủ không ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-336.html.]
Chủ tớ hai người tránh né người của Ngũ Thành Binh Mã Tư, thành công trà trộn vào Thẩm phủ.
Trong chính phòng, đèn dầu lập loè, phía trước cửa sổ có bóng người đong đưa.
"Tiểu thư, ngài cẩn thận một chút."
Tiểu Kết Tử phát hiện chỗ tối có người theo dõi, thần hình của nàng chợt lóe lên.
"Ai?"
Hộ vệ ở chỗ tối đuổi theo phương hướng của Tiểu Kết Tử.
Kế điệu hổ ly sơn thành công.
Khương Bảo Châu nhân cơ hội trốn ở phía dưới cửa sổ, nghe lén người trong phòng nói chuyện. "Phu nhân, bà xác định là đã ném nghiệt chủng ở trên xe ngựa của tiểu thư Khương gia rồi chứ?"
Bọn họ đã phải người hỏi thăm rồi, không hề nghe được tiếng gió.
Chẳng lẽ, Thẩm Hoài Dung biến mất trong không khí?
"Đương nhiên là xác định."
Với bản lĩnh của nghiệt chủng kia, cũng có thể là không muốn liên lụy tới Khương gia nên đã chạy đi mất.
"Nghiệt chủng kia không muốn giúp đỡ Thẩm gia, lại thật lòng với một nha đầu"
Thẩm phu nhân phỉ nhổ, thứ đồ vật không có tiền đồ!
"Ngươi là ai?"
Khương Bảo Châu đeo mặt nạ, đẩy cửa đi vào trong phòng.
Phu thê Thẩm gia đang nói chuyện bí ẩn, trong phòng không giữ người lại.
Nhìn thấy có người xâm nhập thì rất là kinh ngạc.
"Là ai không quan trọng."
Quan trọng là, nàng tới để làm gì.
Không cho hai người có cơ hội nói chuyện, Khương Bảo Châu giơ bình phun lên.
Một lát, Thẩm lão gia cùng Thẩm phu nhân ngã trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.
Khương Bảo Châu thấy vậy, lật hai người lại để lộ ra phần lưng.
Nàng cho Thẩm lão gia một đao.
Thiếu Thẩm Hoài Dung, trả trở lại đi!
Nếu đã chặt đứt tình thân, vậy thì đừng trách nàng ra tay tàn nhẫn!
Một đao không đủ, Khương Bảo Châu liên tục c.h.é.m vài đao. Nàng tránh đi chỗ yếu hại, chỉ muốn lấy m.á.u của Thẩm lão gia. Thẩm phu nhân thì còn khiến người ghê tởm hơn!