Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 326
Cập nhật lúc: 2024-08-12 08:55:46
Lượt xem: 39
Tiểu Kết tử chính là nha hoàn mà hôm trước Thẩm Hoài Dung để lại bảo vệ Khương Bảo Châu, nếu như Hà Tiên và Thẩm ma ma lại tới gây sự nữa thì sẽ có người tới báo cho hắn biết.
"Bảo Châu."
Không có vào phòng, Thẩm Hoài Dung đứng ở cửa khẽ gọi một tiếng.
"Thẩm đại nhân?"
Khương Bảo Châu vừa mới rửa mặt xong, Tiểu Điệp đang lau khô tóc cho nàng.
Nhìn thấy Thẩm Hoài Dung đến đây, không biết vì sao nàng lại có cảm giác áp bách.
Tiểu Điệp dẫn theo nha hoàn Đậu Hoa lập tức tìm cái cớ rồi chuồn mất.
"Thánh chỉ tứ hôn đã ban xuống."
Giọng điệu của Thẩm Hoài Dung rất nhẹ: "Chuyện này, cho dù là nhà nào hay là nhà Thẩm gia, cũng sẽ không trở thành chướng ngại vật giữa ta và muội nữa"
Dù sao cũng là Hoàng thượng tứ hôn, ai dám cản?
"Thẩm đại nhân, vì sao Hoàng thượng lại bổ nhiệm phụ thân lên làm Khâm Sai vậy?"
Vẻ mặt Khương Bảo Châu đầy khó hiểu.
Rõ ràng thân phận của nhà nàng chính là tội thần, đột nhiên xoay chuyển tình thế như thế này khiến nàng có chút không thích ứng được.
Thánh chỉ nói, những gì của Khương phủ đã được trả lại cho nguyên chủ.
Mặc dù Khương Bát Đấu không ở kinh thành, nhưng những hạ nhân cũ của Khương gia đã được triệu tập trở về.
"Ý của Hoàng thượng, chẳng lẽ muốn cha muội trở về kinh thành sao?"
Khương Bảo Châu không tin Hoàng thượng đột nhiên thay đổi, chắc chắn đã có người nói lời tốt đẹp gì đó.
Dựa vào nhân duyên của cha nàng, chuyện này không cần nghĩ cũng biết là do Thẩm Hoài Dung làm. "Cũng chưa chắc."
Thẩm Hoài Dung cười khẽ, tiểu nha đầu thế mà rất thông minh.
Hoàng thượng đưa Khương Bát Đấu đến biên thành, chính là do ngài ấy cố ý làm vậy.
Hiện tại diễn kịch cũng đã gần xong, dù thế nào cũng phải cho chút ngon ngọt.
Ngày trước Khương Bát Đấu ở trong kinh thành, tham tấu người này, tham tấu người kia.
Các đại thần đều cụp đuôi làm người, đều rất yên phận.
Nên Hoàng thượng căn bản không phân rõ được ai trung thành, ai gian trá, nên sau khi lưu đày Khương Bát Đấu thì bọn yêu ma quỷ quái cũng bắt đầu lộ diện.
"Tiểu Kết Tử dùng có thuận tay không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-326.html.]
Đừng thấy nha đầu kia lười biếng xảo quyệt, nhưng khả năng rất tốt.
"Rất thuận tay, tiểu Kết Tử khỏe lắm."
Vì vậy, Khương Bảo Châu còn muốn cảm ơn Thẩm Hoài Dung đã đưa đến cho nàng một nha hoàn lợi hại như vậy.
Dựa vào bản lĩnh của nàng ấy, có bao nhiêu tiền cũng không mua được.
"Thẩm đại nhân, việc học tiếng Man của ta cũng không hề bị tuột dốc."
Cho dù việc buôn bán có bận rộn, nhưng mỗi khi Khương Bảo Châu đi vào không gian thì nàng đều sẽ sắp xếp thời gian để học.
"Việc buôn bán món ăn vặt đã được giao cho đám người Đại Phi, Sấu Hầu, bọn họ làm việc không tệ."
Thị trường buôn bán còn có ở Tây Bắc.
Mấy ngày trước đại biểu ca Văn Xuyên Hàn có viết thư gửi đến đây, các bá tánh ở nơi đó đều thúc giục gửi hàng mới đến.
Hàng mới chính là que cay và que tôm ở trong không gian của Khương Bảo Châu.
Tây Bắc nóng bức, nhưng số lượng ăn que cay và que tôm lại được tiêu thụ rất kinh khủng.
"Đang là tháng năm âm lịch, sau khi gội đầu muội cũng đừng để tóc ướt mà đi ngủ.
Thẩm Hoài Dung cầm lấy khăn vải, nhẹ nhàng lau tóc cho Khương Bảo Châu.
Hoàng thượng đã sớm định ra ngày cưới.
Ngày này năm sau, nói không chừng là hắn đã có thể ôm mỹ nhân về.
Nghĩ đến điều này, sâu trong đáy mắt Thẩm Hoài Dung hiện lên một ngọn lửa.
"Đúng rồi, Tiểu Kiều tỷ tỷ muốn rời khỏi biên thành, muội nên tặng quà gì cho tỷ ấy đây?"
Thẩm Hoài Dung cùng tiểu Kiều xem như đã lớn lên cùng nhau, có lẽ cũng hiểu được đối phương yêu thích gì.
Hiện tại, Tiểu Kiều từ hôn, Khương Bảo Châu muốn tặng món quà gì đó cho Tiểu Kiều, thuận tiện để an ủi nàng.
"Từ hôn?"
Thẩm Hoài Dung luôn không quan tâm đến chuyện của ai.
"Bạch Lạc Trần cũng chưa biết."
Thẩm Hoài Dung suy nghĩ sâu xa.
Hôm nay, hắn vừa gặp Bạch Lạc Trần, hắn thế mà còn nói về chuyện hai nhà thúc giục kết hôn làm hắn rất phiền não.
Cho dù như vậy, khi nói đến việc Tiểu Kiều thay đổi bản thân vì mình thì Bạch Lạc Trần còn rất đắc ý.