Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 323
Cập nhật lúc: 2024-08-12 08:54:28
Lượt xem: 33
"Lão gia, phu nhân, có người từ kinh thành tới!"
Đám người Khương gia đang ở trong sân nói chuyện phiếm, Phùng Đại Xuân lúc này vội chạy vào thông báo. "Có người từ kinh thành tới?"
Khương Bát Đấu giật mình.
Chẳng lẽ là muốn tước bỏ chức quan tri phủ của ông?
Ngoài cửa, những người từ kinh thành đến đã đi vào thẳng hậu viện của Khương gia.
"Thánh chỉ đến!"
Dẫn đầu chính là quan viên Lễ Bộ, họ đã lặn lội từ kinh thành đến Bắc địa xa xôi này chỉ để đọc thánh chỉ.
Cuối cùng cũng tới nơi.
"Khương đại nhân, trong tay bổn quan có hai thánh chỉ.”
Lễ Bộ quan viên nhìn Khương Bát Đấu, họ chỉ cảm thấy khó tin.
Hơn nửa năm trước, toàn bộ Khương gia đi lên đoạn đầu đài, tình cảnh bi thảm kia vẫn còn rõ ràng ở trong mắt.
Không ngờ người này bị lưu đày đến Bắc địa, không chỉ còn sống sót mà còn sống rất tốt.
Nữ tử của Khương Bát Đấu cũng có bản lĩnh, lại khiến cho Thẩm thái phó để tâm đến.
"Không sao."
Khương Bát Đấu lo lắng mà đề phòng, nhưng mà, người như ông đã gặp qua bao nhiêu sóng to gió lớn.
Nếu là thánh chỉ của Hoàng thượng thì cũng chỉ biết nghe theo Hoàng thượng.
Khương Bát Đấu dẫn người ở Khương gia quỳ xuống, im lặng không lên tiếng.
Quả bóng cao su này ông đá trả lại cho quan viên Lễ Bộ.
Mấy người bọn họ đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng quan viên dẫn đầu quyết định đọc thánh chỉ tứ hôn trước.
"Trẫm nghe nói nữ tử Khương Bảo Châu của Khương gia xinh đẹp, thông minh, cùng với Thẩm thái phó là trai tài gái sắc, ông trời tác hợp, nên trẫm tứ hôn cho cả hai!"
Về phần ngày cưới, sẽ chờ cho đến ngày Khương Bảo Châu cập kê, sau đó sẽ cùng Thẩm Hoài Dung nên duyên vợ chồng.
"Tội thần Khương Bát Đấu nhận chỉ, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"
Khương Bát Đấu có hơi mất tập trung, sau đó ông làm động tác nâng bằng hai tay.
Dù sao cũng là thánh chỉ, quan viên Lễ Bộ truyền chỉ cũng không dám làm khó dễ.
"Tội thần Khương Bát Đấu có lòng ăn năn, còn ở Bắc địa không ngừng lập công...
Lễ Bộ quan viên chỉ đọc một nửa, trái tim của Khương Bát Đấu cũng treo lên lơ lửng.
Xem ra, một phần thánh chỉ là của Hoàng thượng dành riêng cho ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-323.html.]
Hoàng thượng rất nhẫn tâm, quân thần hai người tình cảm nhiều năm như vậy, thế mà ông ấy nói trở mặt là đã trở mặt!
"Trẫm niệm tình cũ nên nhiều đêm đã không ngủ được..."
Hoàng thượng xúc động, Khương Bát Đấu cũng dùng tay áo lau lau nước mắt không có thật ở khóe mắt mình.
Đêm không ngủ được là đúng rồi, lỡ như ông ở trên đường lưu đày không may mất mạng, thì cho dù ông có thành quỷ cũng sẽ báo mộng cho Hoàng thượng!
Vào lúc Khương Bát Đấu thất thần, ông không nghe hết lời kể khổ của Lễ Bộ quan viên đọc tiếp.
"Lão gia, ngài thoát rồi!"
Văn Thị bên cạnh vì vui mà bật khóc.
"Cái gì mà thoát khỏi?"
Khương Bát Đấu không hiểu trời trăng gì, nhưng vẫn cung kính nhận thánh chỉ.
"Cha, chúc mừng cha."
Tuy Hoàng thượng không triệu Khương Bát Đấu quay về kinh, nhưng vẫn sắp xếp cho ông một chức quan khâm sai.
Nói cách khác, Khương Bát Đấu vẫn làm một chức quan lớn như cũ.
Ở Bắc địa này là rất có quyền.
Vả lại còn có thể viết tấu chương gửi trực tiếp đến Hoàng thượng.
"Chúc mừng Khương đại nhân."
Đám người Lễ Bộ chắp tay, ai cũng không ngờ Khương Bát Đấu còn có ngày được phục chức trở lại.
Xem ra, Khương Bát Đấu chính là sủng thần của Hoàng thượng.
Mắng Hoàng thượng là đồ ngốc mà chỉ bị lạnh nhạt hơn nửa năm.
Còn phi tử ở hậu cung mà bị chán ghét sẽ bị đưa vào lãnh cung, vứt bỏ, không có ngày trở ra.
"Các vị đại nhân một đường vất vả, không thì mời mọi người ở lại dùng bữa cùng chúng ta?"
Sau khi trải qua thăng trầm, Khương Bát Đấu cũng khiêm tốn hơn nhiều so với trước kia.
Ông chủ động mời mọi người ở lại dùng cơm.
"Đúng vậy, các vị đại nhân, món ăn ở Bắc địa có hương vị rất khác biệt."
Khương Tu Văn cũng chân thành giữ bọn họ lại.
Vì nếu giữ được người ở lại, đương nhiên hắn sẽ không cần phải xuống bếp nữa, chỉ cực khổ cho tiểu muội.
Vì tránh làm việc nên Khương Tu Văn và Khương Tu Võ rất nhiệt tình trong chuyện này.
"Không được."
Đám người Lễ Bộ lễ phép từ chối, bọn họ chỉ đưa thánh chỉ đến cho Khương gia, rồi còn phải đi đến quân doanh một chuyến. Tuy không thể dùng bữa cơm cùng, nhưng họ có thể nhận tấm lòng của Khương gia.