Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 275

Cập nhật lúc: 2024-08-09 10:37:15
Lượt xem: 41

"Người khám nghiệm tử thi đâu?"

Khương Bát Đấu tìm về cảm giác làm tri phủ, hỏi.

"Việc này..."

Nha môn chỉ có một người khám nghiệm tử thi, mới vừa nghỉ tắm gội đi tới thành kế bên.

Có người đi tới thành kế bên thông báo nhưng còn chưa trở về.

Khương Bát Đấu: “...”

Ông cảm giác mình đã bị mắc mưu, đã bị lừa.

Không phải đến hiện trường trước, ngay cả người khám nghiệm tử thi cũng không có thì bảo ông phá án như thế nào?

Trừ khi ông tự mình khám nghiệm vết thương.

Khương Bát Đấu tràn đầy hy vọng, chờ bước qua cửa phòng, mùi m.á.u tươi gay mũi đập vào mặt.

Trên mặt đất là một mảnh hỗn độn, tràn đầy dấu chân đẫm máu.

Trên mặt đất có một vũng máu, bên cạnh không có bóng dáng của Tạ tiểu thư.

"Người, không phải, t.h.i t.h.ể đâu?"

Đáy lòng của Khương Bát Đấu đã lạnh hơn một nửa, cuối cùng cũng hiểu vì sao sư gia lại đến nhà tìm ông. Hiện trường bị phá hư thành như vậy, tất cả chứng cứ đã bị tiêu hủy.

"Ở... Ở trên giường"

Quan sai lắp bắp nói, đều là hạ nhân làm, lúc Nguyễn tri phủ tới đây cũng nhìn thấy cảnh tượng như vậy. "Vậy gọi người đầu tiên phát hiện xác c.h.ế.t của Tạ tiểu thư và người hoạt động vào thời gian đó đến đây" Khương Bát Đấu lại bổ sung thêm một câu: "Chờ ở cửa."

Ông né tránh dấu chân dính m.á.u đi vào cửa, vén màn giường lên.

Trên giường, Tạ tiểu thư trợn to hai mắt, nhìn về phía bụng của mình, c.h.ế.t không nhắm mắt.

Có một con d.a.o đang cắm trên bụng nàng ta.

"Chậc chậc."

Khương Bát Đấu nhìn thoáng qua sư gia, hỏi: "Đại nhân nhà ngươi nói như thế nào?"

"Đại nhân chỉ nói là vụ án g.i.ế.c người."

Sư gia lộ vẻ trông mong, hắn ở biên thành lâu như vậy, chưa bao giờ nghe nói chuyện quỷ g.i.ế.c người. "Cổ hủ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-275.html.]

Vốn dĩ Khương Bát Đấu định mắng một câu ngu ngốc, nhưng ông đã nhịn lại.

Nếu ông có thuộc hạ như vậy thì ông sẽ phải khóc lớn ba ngày.

Người khám nghiệm tử thi không ở đây, làm người của nha môn thì ít nhất vẫn phải có phán đoán cơ bản nhất. "Mặc dù bụng nàng ta bị đâm, nhưng lại ở phần bụng trên, lại chưa rút d.a.o ra, không đến mức lập tức mất mạng"

Ở trong trạng thái tỉnh táo, vì sao Tạ tiểu thư không kêu cứu?

Giả thiết nàng ta có kêu cứu, vậy vì sao hạ nhân không xuất hiện?

"Lại xem trên váy áo của Tạ tiểu thư có vết m.á.u văng tung toé, thêm vết m.á.u trên mặt đất phòng ngoài, so sánh đối chiếu thì chắc là ngươi đã phát hiện ra"

Sư gia lộ vẻ mặt ngơ ngác, Khương Bát Đấu nói rõ ràng hơn một chút được không.

"Nghe không hiểu."

Sư gia thấy hai mắt đen thui, ngày thường những việc này đều là quan sai và người khám nghiệm tử thi tới suy đoán, ông ấy chỉ phụ trách ghi chép mà thôi.

"Đứa trẻ không dạy được."

Khương Bát Đấu lắc đầu thở dài, ông hiểu rồi, việc phá án này, không có Nguyễn tri phủ thì ông không thể trông cậy vào bấy kỳ kẻ nào khác, phải một mình chiến đấu hăng hái.

"Tạ tiểu thư bị đ.â.m một đao, sau đó bị rút ra.

Vết m.á.u văng tung tóe trên mặt Tạ tiểu thư có thể chứng minh.

Nếu không lúc dâm d.a.o vào bụng, vết m.á.u không đến mức văng tung toé đến trên trán như vậy.

Để xác định suy luận này, Khương Bát Đấu lại cẩn thận điều tra cái bàn bên cạnh vị trí Tạ tiểu thư ngã xuống.

Trên khăn trải bàn cũng có vết m.á.u văng tung toé, phù hợp với suy luận vừa rồi.

Đâm đao, rút đao, lại đ.â.m đao thêm một lần nữa, chắc chắn là hung thủ làm.

Chỉ xem dấu vết ở hiện trường, Khương Bát Đấu kết luận đây chắc chắn là vụ án g.i.ế.c người.

"Hung thủ thật gian xảo, chắc chắn người này ở trong đám hạ nhân Tạ gia này.

Khương Bát Đấu không biết hung thủ có thù sâu hận lớn gì với Tạ tiểu thư mà xuống tay không để lại lối thoát nào như vậy.

Khoảng mười lăm phút sau, quản sự Tạ gia mang theo hai nha hoàn và hai bà tử đứng chờ ở cửa.

"Ai là người đầu tiên phát hiện thi thể?"

Khương Bát Đấu am hiểu quan sát chi tiết, ánh mắt của nha hoàn lắc lư qua lại, rất có khả năng bọn họ biết chút gì đó. "Bẩm đại nhân, là nô tỳ."

Người đứng ra nói chuyện đầu tiên chính là nha hoàn mặc áo ngoài màu hồng, là nha hoàn Đào Hồng của Tạ tiểu thư.

Loading...