Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 256
Cập nhật lúc: 2024-08-08 08:31:28
Lượt xem: 35
"Người của Thẩm gia ư?"
Khương Tu Võ không ngờ người muốn g.i.ế.c Thẩm Hoài Dung lại là người của Thẩm gia.
"Không kỳ lạ."
Thẩm Hoài Dung không hề tỏ ra thất vọng mà còn có chút thờ ơ lạnh nhạt.
Hắn trời sinh không lấy được niềm vui của cha mẹ, thậm chí sự tồn tại của hắn cũng là gánh nặng của bọn họ.
Nghĩ đến thủ hạ đã vào kinh, Thẩm Hoài Dung đột nhiên cảm thấy có chút châm chọc.
Hắn làm theo lễ pháp mà thông báo với cha mẹ một câu, nhưng hai người kia chỉ muốn mạng của hắn.
Thẩm Hoài Dung chỉ ngừng một lát, an ủi Khương Bảo Châu vài câu, sau đó vội vàng rời đi.
Lễ hội hoa đăng đang diễn ra tốt đẹp, bởi vì có thích khách mà phá hủy bầu không khí, trong lòng Khương Bảo Châu có vài phần mất mát.
Nếu như người tới ám sát là đối thủ một mất một còn thì Thẩm đại nhân cũng sẽ không im lặng như vậy.
Cảm giác bị người nhà đ.â.m d.a.o thật sự rất đau lòng.
Nghĩ đến nhà mình, tuy nói huynh muội bọn họ cũng sẽ có sự tranh giành, nhiều lúc bỏ mặc đối phương, nhưng nếu thật sự gặp được chuyện trái phải rõ ràng thì khẳng định sẽ suy nghĩ vì đối phương.
"Nhị ca, chuyện này tạm thời đừng nói với cha mẹ."
Khương Bảo Châu lấy lại bình tĩnh, làm bộ như không có việc gì mà đi về nhà.
Khương Bát Đấu và Văn Thị vẫn chưa ngủ, đang nói chuyện với quản sự Giả gia.
Nghe nói Khương Tu Văn bị tú cầu chiêu thân của Giả gia tiểu thư lựa chọn, hai người còn chưa lấy lại tinh thần.
"Cha, nương, trước cửa nhà chúng ta có rất nhiều người."
Không chỉ như vậy, mỗi người đều mang theo lễ vật tới cửa.
"Khương tiểu thư, lão nô là quản sự của Giả gia."
Quản sự đứng lên khom lưng hành lễ với Khương Bảo Châu.
Lão gia cùng tiểu thư nhà ông ấy đều rất hài lòng với Khương Tu Văn.
Đặc biệt là tiểu thư, đã gật đầu đồng ý việc hôn nhân này.
Hiện nay, mọi thứ đã chuẩn bị, chỉ thiếu định ra ngày tháng.
"Nếu như là tú cầu chiêu thân, Khương gia sẽ nhận việc hôn nhân này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-256.html.]
Văn Thị không cảm thấy Giả tiểu thư hơn hai mươi tuổi là lớn, nếu như là bà thì bà cũng có tâm tư giống như Giả lão gia.
Nữ nhi nuông chiều ở lòng bàn tay là bảo bối, Văn Thị không muốn Khương Bảo Châu gả chồng sớm.
"Khương gia chúng ta không phải là nhà tra tấn con dâu."
Văn Thị nói rất rõ ràng, suy bụng ta ra bụng người, bà cũng là người có nữ nhi.
Chẳng qua, trong nhà là gia đình bình dân, không thể làm quá lớn.
"Ngài yên tâm, Giả gia là gia đình hiểu quy củ."
Quản sự đưa ra bảo đảm, đêm nay, lão gia đã giữ lại Khương Tu Văn, mở tiệc chúc mừng.
Sau khi quản sự dâng lên quà tặng, ông ấy nhanh chóng rời khỏi Khương gia.
Đám người vừa đi, Văn Thị cùng Khương Bát Đấu lập tức ôm nhau, hai người không kìm được nước mắt vì vui sướng.
Cuối cùng cũng ném được củ khoai lang phỏng tay đi!
"Lão gia, vốn dĩ ta còn lo lắng cho việc hôn nhân của lão đại, không ngờ tới, thật sự không ngờ tới."
Khương Tu Văn rất bắt bẻ, rất kén chọn.
Thay vì làm hắn đi xem mắt một trăm tám mươi lần không hài lòng, không bằng dùng tú cầu chiêu thân giải quyết dứt khoát. Từ sau khi dùng tú cầu chiêu thân định ra việc hôn nhân của Khương Tu Văn cùng Giả tiểu thư, Khương Tu Văn lại trở lại đại doanh thành bắc.
"Bảo Châu, có tin của đại ca con không?"
Văn Thị ở nhà đợi mấy ngày, nghe quản sự Giả gia nói, Khương Tu Văn cùng nhạc phụ tương lai là Giả lão gia chỉ hận gặp nhau quá muộn, đã trở thành huynh đệ tốt.
"Không có."
Khương Bảo Châu buông tay, những việc mà nàng biết thì cha mẹ cũng biết.
Giả tiểu thư chưa bao giờ lộ mặt, chỉ là từ trong miệng Ngô Thông biết được nàng có khả năng không được xinh đẹp.
"Cho nên sau khi đại ca của con thấy diện mạo của Giả tiểu thư thì không muốn về nhà?"
Văn Thị không hiểu được, tốt xấu cũng nên thông báo với người trong nhà một tiếng chứ.
Hiện tại không tìm thấy Khương Tu Văn, cả nhà ở bên nhau suy đoán lung tung.
"Là bản thân hắn bắt được tú cầu, hắn giận dỗi với ai hả?"
Văn Thị luôn miệng nhắc mãi: "Nếu như chướng mắt Giả tiểu thư thì không cần đoạt