Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 224
Cập nhật lúc: 2024-08-06 11:57:12
Lượt xem: 29
Hôm nay là ngày mồng tám tháng chạp, công tử nhà hắn lấy cớ có việc nhưng thật ra chính là muốn cho Khương Tu Văn một cơ hội đoàn viên.
Khương Tu Văn nói muốn đưa cho Khương Bảo Châu một cái hoa lụa là hàng hóa được vận chuyển từ phía Nam đến, nhưng vì sao lại chạy đến cửa hàng bạc?
"Ngươi cảm thấy Khương Tu Văn đáng tin cậy không?"
Thẩm Hoài Dung sờ vòng tay bằng bạc có hình hoa sen trong tay áo, đây chính là quà năm mới mà hắn định tặng cho Khương Bảo Châu.
Chưởng quầy nghe nói hắn tặng cho tiểu nha đầu chưa đến tuổi lấy chồng thì ông ta không nhịn được mà nhìn hắn bằng ánh mắt khác thường.
"Có thể... là vậy?"
Lần trước, Khương Tu Văn đã mua quà trùng với công tử nhà hắn ta một lần, nếu như lại trở thành chướng ngại vật của công tử nhà hắn ta thì về sau chỉ có thể chịu thiệt.
Đâu chỉ mua mỗi một cái vòng tay bằng bạc, chờ cho đến cửa tiệm bạc, Khương Bảo Châu ngược lại không có quyền lên tiếng.
"Vòng tay bạc có họa tiết hoa sen được bán rất đắt, còn không phân biệt tuổi tác, mang ý nghĩa là cát tường. Tiểu nhị vừa thấy Khương Tu Văn không thể quyết định được nên đã chủ động giới thiệu những món hàng mới ở trong cửa tiệm.
"Đây là hình dáng mới, tháng trước rất phổ biến ở kinh thành, đã nhanh chóng truyền đến biên cảnh"
Bọn họ cũng có cửa tiệm bạc ở kinh thành, vì vậy có thể đảm bảo kiểu dáng không lỗi thời.
"Nếu phổ biến trong kinh thành, vậy có lẽ tất cả tiểu thư trong kinh thành đều thích."
Cho dù Khương gia đã rời khỏi vòng tròn cao quý kia, nhưng Khương Tu Văn vẫn đối xử với tiểu muội của mình như thiên kim quan lại.
Phụ thân ngã xuống thì hắn sẽ là người chống đỡ gia đình.
Đoạn thời gian này, hắn ở trong quân doanh vẫn luôn cẩn thận chỉ vì để có cơ hội để leo lên.
Sau khi hiểu rõ về tiếng Man di, ở lại trong quân doanh vừa vặn có thể giữ một vị trí quan trọng, đồng thời, quân lương cũng sẽ được tăng lên.
Tuy không có nhiều bạc bằng viết thoại bản, nhưng nói ra cũng rất dễ nghe, tốt xấu gì cũng là công việc đàng hoàng.
"Đại ca, một bộ vòng tay bạc là năm lượng bạc, có chút đắt."
Khương Bảo Châu tiêu tiền vì người khác thì được, nhưng đến lượt mình thì nàng lại rất rối rắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-224.html.]
Một chiếc vòng tay không thể nặng 5 lượng được, trong đó tiền công đã chiếm hết một nửa.
"Không đắt."
Khương Tu Văn nghiêm túc nói: "Tiểu muội, muội xứng đáng có một vòng tay tốt hơn."
Thoại bản vừa mới viết được hai kì, trong tay hắn không có nhiều tiền lắm, vả lại người nhà cũng nhiều, để có thể chuẩn bị quà cho từng người thì túi tiền của Khương Tu Văn vẫn chưa đủ.
Nếu không thì chắc Khương Tu Văn sẽ mua cho Khương Bảo Châu vòng tay bằng vàng.
"Đại ca, ta còn nhỏ, không cần đeo vật gì quá đắt tiền đâu."
Khương Bảo Châu lắc đầu, đại ca tặng quà rất tốt, nàng cũng rất thích.
Cho dù là hoa lụa hay vòng tay bạc thì vẫn đại diện cho tấm lòng của Khương Tu Văn, huynh muội đồng lòng. "Cũng không đúng."
Khương Tu Văn biết tiểu muội còn nhỏ, nhưng Khương Bảo Châu càng từ chối thì trong lòng hắn càng buồn. Tiểu thư quan gia ở kinh thành, ai mà không đeo khóa vàng và vòng cổ vàng từ sớm, qua năm nữa Khương Bảo Châu đã đến tuổi cập kê.
Sở dĩ trong nhà có một cuộc sống bình yên ở phương bắc chính là do đã bán của hồi môn của Khương Bảo Châu. Làm một đại ca, Khương Tu Văn cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Ban đầu, hắn không nhận thức được những chuyện này, cũng không biết tại sao, sau một giấc tỉnh dậy thì hắn lại đột nhiên hiểu rõ.
Sau khi mua chiếc vòng tay bằng bạc, tiểu nhị dùng vải đỏ bọc lấy nó rồi trịnh trọng giao cho Khương Tu Văn.
"Tiểu muội, chúng ta đeo nó luôn đi."
Vẻ mặt Khương Tu Văn nghiêm túc.
Khương Bảo Châu nghe lời mà vươn hai tay.
Không biết vì sao, nàng chợt nghĩ đến chuyện cảnh sát bắt phạm nhân rồi đeo còng tay vào cho phạm nhân trong bộ phim truyền hình.
Ít nhất, tâm tình của nàng lúc này rất nặng nề.
Kỳ lạ là sau khi đeo vòng tay vào, Khương Bảo Châu lắc lắc cổ tay, bỗng dưng nàng lại thấy vui mừng.
Hai huynh muội đi ra từ cửa tiệm bạc lại bất ngờ gặp Thẩm Hoài Dung cùng gã sai vặt Thanh Y. "Thẩm đại nhân, ngài xem ta có quà mới đẹp không?"