Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 153
Cập nhật lúc: 2024-08-03 09:41:39
Lượt xem: 46
"Công tử nhà tiểu nhân căn dặn tiểu nhân nhắc nhở ngài, tốt nhất không được đến tay không"
Trước khi rời đi, tiểu Ngũ tử kiên trì nhắc nhở một câu.
"Công tử nhà ngươi đã chuẩn bị cái gì?"
Thật bất ngờ, thái độ của Thẩm Hoài Dung cũng không tệ lắm, hắn còn nghiêm túc hỏi.
"Văn phòng tứ bảo, còn có một con ch.ó săn nhỏ để đề phòng trộm."
Tiểu Ngũ tử nói xong chỉ cảm thấy không khí dường như có thay đổi bất ngờ, chờ cho đến khi hắn ta rời khỏi đại doanh ở thành Bắc, lúc này hắn mới tát mình một cái, nói bậy bạ gì không. Vô duyên vô cớ lại đắc tội với Thẩm đại nhân, hắn thật sự không có ý nói Thẩm đại nhân là ăn trộm, hắn thề!
Đã nhiều ngày trôi qua, biên thành cùng thành Tứ Thủy đều gặp bão tuyết, có bão tuyết ngăn cản nên các tướng sĩ đã ngưng chiến và nghỉ ngơi để hồi phục.
"Công tử, trong quân doanh không có chuyện gì, nếu là mừng thọ Khương đại nhân thì ngài nên đi một chuyến, cũng xem như bày tỏ sự coi trọng của ngài"
Nếu Bạch Lạc Trần không có mặt ở đây thì không sao, nhưng nếu Bạch Lạc Trần ở đây mà công tử của nhà hắn không đến thì công tử nhà hắn thật không hiểu chuyện.
"Ta nên tặng gì đây?"
Thẩm Hoài Dung vô cùng tán đồng, hắn thay một bộ quần áo màu bạc nhẹ nhàng, nhìn vào trong gương chỉnh sửa lại.
Phía sau, khóe mắt Thanh Y co giật, nhắc nhở nói: "Bạc và ngọc của người đều đã giao cho Khương tiểu thư rồi" Cho nên, Thẩm Hoài Dung không có tiền.
Thanh Y nói xong đã mở túi tiền của mình ra, bên trong có một ít bạc vụn, hắn ta còn đếm đếm.
"Thanh Y, Khương đại nhân thích gì?"
Thẩm Hoài Dung khoát tay, hắn đã có cách để lấy bạc mà không cần Thanh Y bỏ bạc ra.
Khi tặng quà cần phải chú ý việc gãi đúng chỗ ngứa, nếu không thì dù có đưa loại cực kỳ đắt thì chưa chắc Khương Bát Đấu đã thích, lại càng không để vào mắt.
"Công tử, tiểu nhân có một tin tức cần báo cho ngài biết."
Vẻ mặt Thanh Y có chút khó xử, hiện tại hắn ta không muốn nói bậy về Khương đại nhân, chỉ có điều hắn có con đường nắm giữ tin tức ở kinh thành nên thật sự đã biết được một số tin tức mà không phải ai cũng biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-153.html.]
"Nói đi."
Thẩm Hoài Dung nâng chung trà trên bàn với vẻ mặt lạnh nhạt, hắn uống một ngụm liền nghe Thanh Y nói: "Khương đại nhân rất thích sưu tầm sách cấm đông cung, nghe nói ông ấy còn rất thành thạo!”
“Phụt..."
Một ngụm nước còn chưa được nuốt xuống đã bị Thẩm Hoài Dung phun ra, hắn dùng khăn tay lau khóe miệng, cổ ý che giấu vẻ sợ hãi.
Nhìn Khương Bát Đấu đạo mạo trang nghiêm, chỉ có một thê chứ không hề có thiếp, không giống như người đào hoa.
"Công tử, ngài nghĩ những nam tử khác đều liễu hạ huệ giống như ngài sao?"
Biết người biết mặt không biết lòng, dù sao Khương Bát Đấu cũng là Ngự Sử nhất phẩm, ngày thường hay tố cáo này nọ, răn dạy mọi người, đương nhiên ông ấy rất biết cách che giấu.
"Trong kinh thành đúng là không cho bán sách cấm, nhưng có thể lén đi giao dịch, Khương đại nhân là người thạo nghề, còn chịu trách nhiệm đánh giá sách cấm nữa!"
Thanh Y lơ đãng mà vạch trần ra bí mật của Khương Bát Đấu.
"Ngươi muốn ta tặng sách cấm cho ông ấy?"
Thẩm Hoài Dung từ chối, dùng những thứ đó lấy lòng nhạc phụ đại nhân thì sau này sẽ rất phiền phức, về sau ông ấy kéo hắn nhập bọn cùng sẽ khiến hắn rất khó xử.
"Tiểu nhân không có ý này."
Thanh Y chỉ đề cập đến thông tin mà hắn đã nghe được, Khương Bát Đấu cũng không xem tiền như rác rưởi, ông cũng rất thích yêu vàng bạc châu báu.
Tặng vàng bạc châu báu thì Thanh Y đã đi tìm một túi tiền lớn, tính toán hiến dâng toàn bộ những gì mà hắn ta đã tích cóp được.
Thẩm Hoài Dung đứng dây, đi thẳng đến doanh trướng của Vệ Định Phong.
Không có chiến tranh, Vệ Định Phong đang ngồi bắt chéo chân xem binh thư, vừa nghe nói Thẩm Hoài Dung đến thì hắn ta liền vội vàng đứng dậy chào đón.
"Vệ đại nhân, gần đây ngươi có cảm thấy đau lưng, đau chân không?"
Thẩm Hoài Dung nói chuyện rất thẳng thắn, Vệ Đình Phong còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy Thẩm Hoài Dung tiếp tục nói: "Thận của ngươi yếu cần phải bồi bổ nguyên dương"