Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-08-02 13:48:44
Lượt xem: 66
"Tiểu thư, chúng ta đứng ở đây chờ đại công tử sao?"
Khương ma ma nhìn theo bóng Khương Tu Văn đi vào trong hiệu sách, trong lòng đang cân nhắc xem lời của đại công tử không đáng tin cậy hay không.
"Không đợi."
Khương Bảo Châu quyết đoán từ chối, nàng nhìn thấy có một cửa hàng kẹo ở đối diện, nàng sang đó mua kẹo đậu phộng cho cha, sẵn tiện xem các loại kẹo có ở phương Bắc.
Trong nhà thường có khách ghé thăm, dù sao cũng phải có vài món để tiếp đãi.
Khương Bảo Châu bỗng nảy ra một suy nghĩ, lại nhớ đến Thẩm Hoài Dung, hắn ở quân doanh thành bắc thì việc ăn uống sẽ không đúng giờ. Lần này tách ra, Khương Bảo Châu đồng ý sẽ mang cho hắn vài gói kẹo hạnh nhân thủ công, Thẩm Hoài Dung đưa món đồ quan trọng cho nàng, còn nàng lại để hắn tay không mà về, quả thật là không nên.
Khương Bảo Châu không nhịn được cảm thán một câu, cũng là con người mà sao lại chênh lệch nhau một khoảng lớn như thế?
"Tiểu thư, chênh lệch gì?"
Vẻ mặt Khương ma ma đầy thắc mắc, không nghe rõ tiểu như nhà mình đang lầm bầm lầu bầu cái gì. "Không có gì."
Hai chủ tớ đi vào trong cửa hàng kẹo, Khương Bảo Châu bị các loại kẹo đủ màu sắc hấp dẫn, có kẹo vuông, kẹo tròn, có nhân ngọt, hạt mè, kẹo đậu phộng, còn cả kẹo sữa mà Khương Bảo Châu yêu thích, thậm chí còn cả loại kẹo mà nàng chưa từng nhìn thấy.
Trước quầy cửa hiệu mặt tiền, phòng thu chi đang gảy bàn tính, ông hô lên một câu: "Bàn Nha, có khách tới!”
“Cha, con ra đây!"
Theo giọng nói trong trẻo đó, có một thiếu nữ mặc áo khoác chắc chắn đi từ sau phòng ra, nàng cùng tuổi với Khương Bảo Châu, bởi vì gương mặt khá tròn trịa, mày rậm mắt to nên trông có chút đáng yêu.
"Là gương mặt mới."
Bàn Nha cẩn thận đánh giá Khương Bảo Châu, sau đó nhiệt tình giới thiệu"Nếu đây là lần đầu tiên cô đến đây thì có thể nếm thử bánh đậu phộng, đây là món đặc biệt của cửa hàng, đảm bảo cô ăn rồi sẽ phải mua lần thứ hai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-124.html.]
Nói xong, nàng cầm lấy cái sọt tre nhỏ ở bên cạnh kệ hàng, mở nắp ra, bên trong là những mảnh vỡ khi cắt kẹo, kích cỡ giống như móng tay út, mời Khương Bảo Châu ăn thử.
Thời buổi này, đường là thứ quý hiếm, rất ít chủ quán trưng ra cho khách ăn thử, trong không gian của Khương Bảo Châu không thiếu kẹo, nhưng nàng vẫn thích mua.
Bánh đậu phộng tô cũng không quá ngọt, cắn một miếng, hương vị giữa đậu phộng và mè quẩn quanh trong khoang miệng, Khương Bảo Châu không nhịn được mà gật đầu, ngon thật!
Bàn Nha thấy Khương Bảo Châu thích, lại mở một cái bình nhỏ khác ra, mời Khương Bảo Châu ăn thử mấy món mới trong cửa hàng.
Khương ma ma có hơi há hốc mồm, người ta nói dân địa phương ở phía Bắc rất hào sảng, vốn dĩ bà không tin lắm, bây giờ tận mắt nhìn thấy, nếu như tất cả khách hàng đến mua kẹo đều được phép nếm thử giống như tiểu thư nhà mình, vậy thì cửa hàng sẽ lỗ nặng.
"Ta mua mỗi loại một ít, nếu người trong nhà thích ăn thì ta sẽ đến mua tiếp"
Đối phương rất nhiệt tình, Khương Bảo Châu không thể không mua, hơn nữa bản thân nàng có nhu cầu cao về kẹo.
Bàn Nha nhanh chóng đóng gói bằng giấy dầu rồi đem đi cân, thấy Khương Bảo Châu mua nhiều, tặng thêm cho nàng mấy sọt trẻ nhỏ được bện thủ công.
"Nhà ta mở cửa hàng ở đây được mười mấy năm rồi, nhưng ta chưa từng gặp cô."
Bàn Nha cảm thấy Khương Bảo Châu rất hợp mắt duyên nên chủ động bắt chuyện.
"Nhà ta vừa mới dọn đến đây, trong căn nhà thứ nhất ở đầu hẻm."
Khương Bảo Châu tự báo ra địa chỉ nhà mình vì muốn cửa hàng giao đến tận nhà, ai ngờ Bàn Nha hiểu lầm ý của nàng, cười nói: "Mẹ ta đang đi chợ, nên ta phải trông cửa hàng, cô chờ thêm mấy ngày nữa, ta rủ cô đi chơi, mang kẹo hạnh nhân đến cho cô nếm thử."
Bàn Nha nhìn thấy cha nàng ngồi tập trung tính sổ sách, nhỏ giọng hứa hẹn.
Chi phí để làm kẹo hạnh nhân rất cao nên trong nhà rất ít khi làm, đây là loại quà cáp cao cấp nhất khi nhà nàng đi thăm họ hàng bạn bè.
"Được, cô tới nhà của ta, ta mời cô ăn bánh bao thịt."
Đối diện với người giỏi xã giao như Bàn Nha, Khương Bảo Châu cũng rất nể tình, sẵn tiện mời Bàn Nha đến nhà làm khách, nghĩ đến Tiểu Điệp ở kinh thành, trong lòng Khương Bảo Châu thầm thở dài một tiếng, hai tỷ muội sẽ không còn gặp được nhau, chỉ có thể trò chuyện qua thư từ.