Xuyên Không, Ta Làm Loạn Tại Thế Giới Cổ Đại - 10

Cập nhật lúc: 2024-12-28 16:04:10
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://t.co/V4hjrWlNuY

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi hắn lấy lại tinh thần thì trên cổ truyền tới đau đớn và ngửi được mùi m.á.u tanh. Nhìn xuống liền thấy ai đó đang há mồm cạp cổ mình đến chảy m.á.u giống như nàng đang trút hết những kìm nén trong nhiều ngày qua đối với hắn. Hắn híp híp mắt đưa tay nhéo mạnh lên má nàng.

 

Mặc Viên bị đau liền nhả cổ hắn ra trừng mắt nhìn hắn một hồi: “Nam nữ thụ thụ bất tương thân ngươi còn không lấy móng vuốt của ngươi khỏi mặt ta.”

 

“Hóa ra con thỏ ngố nhà ngươi cũng còn biết là nam nữ khác biệt??? Vậy lúc nãy là ai cắn ta vậy, hử???” Bạch Nhất quân nhìn nhìn nàng, không những không thả tay ra mà còn tăng thêm chút lực khiến Mặc Viên la oai oái.

 

“Á……. Đau quá…. Họ Bạch kia mau thả tay ra.”

 

Mập

“Không thả”. Bạch Nhất Quân điềm tĩnh nói. Nhưng thật sự mà nói thì hắn không muốn thả thật. Mặt nàng mềm mềm mịn mịn cảm giác rất tốt, nhất là nàng đang giận đỏ mặt trừng hắn thì càng khiến hắn muốn trêu nàng nhiều hơn.

 

“ Ngươi… Ngươi…. Không biết thương hoa tiếc ngọc.”

 

“Ngươi chẳng phải hoa cũng không phải ngọc thì ta cần gì phải thương với tiếc.”

 

“Ngươi…… Ngươi….”Mặc đại thỏ ngố á khẩu.

 

Trận thứ ba: cả hai đều không lành lặn =>Lưỡng bại câu thương.

Mặc Viên nhăn nhó rất không hình tượng ngồi bệch xuống đất xoa xoa mặt mình. Thật là… đau c.h.ế.t nàng mà. Ôi…. Gương mặt đáng yêu cũng rất đáng thương của ta…. (>.< gớm)

 

Tên này quả thật không nương tay chút nào. Đúng là đầu gỗ chính hiệu. Hừ… hừ… Nhưng ít nhất lần này không chỉ có một mình nàng chịu thiệt. hahahahahaahaa. Thật sảng khoái quá mà!!! (Linh Linh: đắc ý thấy gê…)

 

Bạch Nhất Quân lau sạch vết m.á.u trên cổ xong liền quay qua nhìn cái người đang an vị dưới đất ghét bỏ nói: “Đứng lên đi, ngươi không thấy bẩn à.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/10.html.]

 

“Mặc kệ ta liên quan gì tới đầu gỗ nhà ngươi.” Mặc Viên thấy ánh mắt ghét bỏ của hắn liền bật dậy đáp lại.

 

Chậc chậc…. hồi m.á.u sống lại cũng thật nhanh rồi đi…. Cái sức sống này cũng thật đáng suy ngẫm. Bạch Nhất Quân xoa xoa cằm nhìn người vừa bật lên như tên b.ắ.n âm thầm xuýt xoa santruyen.

 

Và khẳng định rằng nếu Mặc Viên biết được ý nghĩ hiện tại của đầu gỗ nào đấy thì không liều mạng với hắn thì cũng sẽ tức đến hộc m.á.u mà chết. -.-

 

“Khụ… Khụ… nói chuyện chính đi.” Bạch Nhất Quân khẽ hắng giọng.

 

“Ta mệt rồi, ngươi có gì thì mau nói đi.” Mặc Viên phủi phủi bụi trên người khẽ nói.

 

“Ta muốn cùng ngươi làm một khế ước….”

 

--------------tôi là phân cách tuyến đáng yêu-------------

 

Lão quản gia sau khi cho người sắp xếp lại Trúc Nguyệt Các liền đến Tĩnh Các. Đến cửa Tĩnh Các liền thấy Mục Phong lững thững đi vào, hắn khách khí chào: “Chào Mục thị vệ.”

 

“Chào Phúc bá. Bá tìm vương gia sao???” Mục Phong lễ độ đáp lại.

 

“Ừm. Đúng vậy. Việc gia giao phó đã làm xong nên đến nói cho gia một chút.” Phúc bá bình đạm đáp.

 

 

Loading...