Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 533
Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:02:04
Lượt xem: 9
Hàng xóm càng hoảng sợ.
Cái gì?
Người đã khuất?
Giữa ban ngày, nói đùa gì thế!
Đinh Thao trong lúc nhất thời tim đập thình thịch, ban ngày ban mặt, trán đổ ra không ít mồ hôi mỏng.
Anh ta đưa tay lên, giọng nói run rẩy: "Người chết? Vậy... Vậy không phải là quỷ sao?"
Sở Nguyệt Nịnh gật đầu nói: "Đúng vậy, người ăn cơm dựa miệng, quỷ ăn cơm dựa ngửi. Quỷ ăn qua cơm, người lại đi ăn liền vô sắc vô vị, cũng như nhai sáp. Kỳ thật, nếu không phải anh sơ ý, thì hẳn là sớm đã có phát hiện kỳ quặc."
Đinh Thao á khẩu không trả lời được.
Đại não vì sợ hãi, nhanh chóng hồi tưởng lại những chuyện kỳ lạ anh ta gặp phải với ông chú trong tuần qua.
"Là... Lần đầu tiên, ông ấy không ăn bún xào, tôi lo lắng lãng phí nên ăn một miếng, quả thật không có chút hương vị nào, sau đó cũng mang đi cho mèo hoang ăn."
"Còn... Còn có một lần, ông chú nhất định phải đưa tiền cho tôi, tôi biết ông ấy không có tiền nên hỏi ông ấy lấy từ đâu. Ông ấy nói là nhặt được tiền, tôi liền không nghĩ nhiều, nên miễn cưỡng nhận lấy."
Lúc ấy Đinh Thao chuẩn bị đi tiêm cho bệnh nhân, tiện tay bỏ tiền vào túi quần.
"Kết quả, chờ đến ngày hôm sau, tan sở về nhà thay đồ, mới phát hiện tiền trong túi quần chính là tiền âm. Lúc ấy, tôi còn tưởng rằng ông chú già lẩm cẩm, đem tiền âm coi như tiền thật."
Bệnh viện mỗi ngày đều có không ít bệnh nhân qua đời, thỉnh thoảng sẽ có những bệnh nhân mê tín đốt tiền âm trong nhà vệ sinh, cho rằng tiền âm có thể giúp người thân đã khuất chuẩn bị tốt cho Hắc Bạch Vô Thường, có thể bớt đi khổ sở trên đường đi âm phủ.
Vì vậy, Đinh Thao cũng không cảm thấy việc ông chú nhặt được tiền âm có gì kỳ quặc.
Tuy nhiên, anh ta cẩn thận hồi tưởng gương mặt của ông chú, cảm thấy cũng không có gì thay đổi so với hai tuần trước, nên muốn xác nhận lại lần nữa.
Anh ta cẩn thận hỏi: "Đại sư, ông chú kia... Khi nào chết? Có thể là ông ấy vẫn còn sống không?"
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-533.html.]
Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán: "Thời gian cụ thể hẳn là tuần trước, khi anh nhìn thấy thì ông ấy đã là quỷ rồi."
Đinh Thao vẫn không thể tin được.
Làm sao anh ta có thể gặp quỷ được chứ? Bệnh viện có nhiều y tá như vậy.
Đặt ly nước đường lên bàn, anh ta ngẩng đầu nhìn lướt qua quán cà phê Trương Ký, vẻ mặt buồn bã: "Đại sư, tôi đi gọi điện thoại trước."
Sở Nguyệt Nịnh biết rằng người thường gặp quỷ trong lúc nhất thời thường khó có thể chấp nhận, trừ phi họ có thể tự mình chứng minh.
"Được thôi, anh cứ đi."
Chờ đến khi Đinh Thao vào quán cà phê.
Nhóm hàng xóm vô cùng tò mò, trước đây họ chỉ có thể biết về sự tồn tại của ma quỷ qua phim ảnh, vậy mà giờ đây nó thực sự có ở ngoài đời sao?
Vì vậy, họ háo hức hỏi:
"Trên thế giới thực sự có ma quỷ tồn tại sao?"
"Đúng vậy, đại sư, ma quỷ rốt cuộc trông như thế nào?"
Sở Nguyệt Nịnh rót trà vào ly, nhìn vào những chiếc lá xanh biếc đang lững lờ trong tách trà, ngẩng đầu nói: "Có."
Nhóm hàng xóm thấy đại sư sẵn lòng nói, liền im lặng lại, từng người chăm chú lắng nghe.
Sở Nguyệt Nịnh đặt chén trà xuống: "Người c.h.ế.t sẽ có linh hồn, linh hồn tức là những gì mọi ngườ thường gọi là ma quỷ. Linh hồn sau khi thoát ly khỏi xác thịt, vốn dĩ phải đến địa phủ xếp hàng báo cáo, nếu còn tâm nguyện chưa hoàn thành mới có thể lưu lại nhân gian."
Có hàng xóm hỏi: "Ma quỷ mà y tá nam gặp được có phải là vì có tâm nguyện chưa hoàn thành mới có thể ở lại nhân gian đúng không?"
"Có thể là vậy, mỗi đêm ông ấy đều đến chỗ anh ta để xin đồ ăn."
"Kỳ quái, mọi người nói ông chú ma ấy thực sự muốn ăn, vậy sao ăn xong mà vẫn không chịu đi? Tôi thấy ông ấy giống như đi làm công, tối lại đến thì đến chỗ người anh trai đã khuất để báo cáo."
"Theo tôi, chính là vì muốn ăn mà liên tục xuất hiện dọa người. Thành quỷ như vậy thật thiếu đạo đức, chi bằng tan thành mây khói luôn đi."