Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 525

Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:45:23
Lượt xem: 11

Suýt nữa, chỉ suýt nữa thôi, bà đã phải vĩnh viễn mất đi đứa con gái quý giá của mình.

"Cảm ơn cô." Bà Trần vành mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói: "Tôi chỉ có một đứa con gái bảo bối này thôi, nếu mất đi con bé, tôi thật sự lo lắng mình sẽ phát điên. Đại sư, cô đã cứu mạng mẹ con chúng tôi!”

Trần Tư Vũ cũng đỡ mẹ đứng dậy, đôi mắt nhỏ nhắn trên khuôn mặt cũng đỏ hoe. Mẹ luôn là người phụ nữ mạnh mẽ, từ nhỏ, bà đã như một chiến binh dũng cảm gánh vác cả gia đình.

Trần Tư Vũ chưa bao giờ thấy mẹ thất thố như vậy.

"Đại sư, con gái tôi sau này sẽ bình an chứ?" Bà Trần cẩn thận hỏi.

"Vâng." Sở Nguyệt Nịnh nhìn tướng mạo Trần Tư Vũ, sắc khí ảm đạm trên khuôn mặt cô đã hoàn toàn tan biến, "Tướng mạo của cô ấy đã hoàn toàn thay đổi, không còn nguy hiểm nữa."

Vốn dĩ vận mệnh do trúng độc thallium của Trần Tư Vũ đã được thay đổi, vì phát hiện kịp thời, bệnh viện đã can thiệp kịp thời, lượng thuốc độc không quá nặng, sau khi được thải ra khỏi cơ thể, thì sức khỏe của cô sẽ dần dần hồi phục.

Vốn dĩ cô đã thoát c.h.ế.t một lần, sau khi thi đỗ Đại học Cambridge, cuộc đời của cô sẽ càng rực rỡ hơn trước.

Bà Trần thở phào nhẹ nhõm, từ từ đứng dậy, "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."

Gánh nặng trong lòng được trút bỏ, bà Trần nhớ ra chuyện gì đó, mắt lại long lanh: "Hừ, cái tên đàn ông tồi đó còn dám đến tìm Tư Vũ sao? Lúc trẻ thì phong lưu, kiếm nhiều tiền, nhiều gái. Giờ già rồi, hết tiền gái gú liền nhớ đến muốn tìm con gái?"

"Tư Vũ, hôm nay mẹ sẽ cho con thấy rõ bộ mặt thật của ông ta."

Nói xong, bà Trần đi vòng vèo ra xe, lấy ra một chiếc điện thoại gọi đến số nào đó, một lúc sau, bố của Trần Tư Vũ nghe máy với giọng nói thô lỗ.

Bà Trần bắt đầu khóc lóc kể lể, cuối cùng còn nói rằng con gái bệnh nặng phải tốn rất nhiều tiền.

Không ngờ khi vừa đề cập đến bệnh nặng, đối phương đã không chút do dự cúp máy.

Trần Tư Vũ hoàn toàn nhìn thấu bộ mặt thật của người bố giả dối này, cô vội xin lỗi: "Mẹ ơi, con xin lỗi, sau này chuyện gì cũng sẽ không giấu mẹ nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-525.html.]

Hai mẹ con lại nói chuyện một lúc.

Cho đến khi tiếng còi xe ô tô vang lên.

Bà Trần cầm một tấm séc ngân hàng Hối Phong đưa cho Sở Nguyệt Nịnh, nói lời cảm ơn: "Đại sư, nghịch thiên sửa mệnh vốn không phải chuyện dễ dàng, tôi cũng hiểu ít nhiều về phong thủy, bao nhiêu tiền cũng không sánh được với ân tình cứu Tư Vũ của cô, xin cô nhất định phải nhận lấy."

Bà Trần nắm c.h.ặ.t t.a.y Sở Nguyệt Nịnh.

"Cảm ơn ạ." Sở Nguyệt Nịnh không khách sáo, bỏ tấm séc vào túi.

Trần Tư Vũ lên xe, dò người ra vẫy tay chào tạm biệt. Sở Nguyệt Nịnh cũng mỉm cười vẫy tay.

Từ phía sau đồn cảnh sát, tiếng giày da lẹp xẹp vang lên khi có người đi xuống cầu thang. Sở Nguyệt Nịnh quay người đi vào.

Bên trong đồn cảnh sát, đèn điện sáng trưng. Chú Trung đang cầm ly cà phê vừa uống vừa đi xuống cầu thang. Chu Phong Húc vạt áo tung bay theo nhịp bước đi. Bên cạnh hắn, Thi Bác Nhân chống tay lên vai Cam Nhất Tổ, nhanh chóng nhảy xuống từ cầu thang, thực hiện một động tác "siêu nhân" lao về phía trước.

"Đi thôi, Nịnh Nịnh! Đi ăn nướng BBQ khuya!"

---

DTV

9 giờ tối.

Quán ăn hải sản Từ Ký nằm cách đồn cảnh sát không xa, chỉ cách nhau một con phố. Hầu hết mọi người đều đi bộ đến đây, chỉ có Thi Bác Nhân lái xe.

Quán ăn được dựng bằng vải bạt, trên đỉnh treo đèn điện, bên dưới bày biện những chiếc bàn tròn lớn, chật kín người.

Khi nhóm cảnh sát đến, nhiều người hàng xóm đã vui vẻ chào hỏi.

Sở Nguyệt Nịnh tò mò nhìn xung quanh, đặt chiếc túi nhựa màu đỏ xuống bàn và ngồi xuống cạnh Cam Nhất Tổ. "Sao có vẻ như nhiều người đều quen biết các anh nhỉ?"

"Là vầy." Cam Nhất Tổ vừa ngồi xuống đã bắt đầu bày biện thức ăn trên bàn, nhìn về những người chào hỏi, mỉm cười: "Nửa năm nay có một số vụ án xảy ra ở khu vực này, chúng tôi thường xuyên đến đây nên dần dần quen mặt với mọi người."

Loading...