Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:26:20
Lượt xem: 13

"A a a a, tức c.h.ế.t tôi rồi!" Sở Di đứng dậy nhào vào Kiều Tinh, nắm lấy tay hắn.

"Này! Con quỷ con, nhẹ tay một chút!" Kiều Tinh bị Sở Di đ.ấ.m mấy phát, vội vàng nhảy dựng lên.

Hai người đuổi bắt nhau trên bờ cát, náo nhiệt như gà bay chó sủa.

Từ xa, Diệp Sơ Tuyết nhìn với vẻ mặt lạnh lùng.

Trước mặt bao người, Kiều Tinh thậm chí không thèm nhìn cô ta một cái. Vậy mà lại đi nói chuyện với Sở Di, cô gái quê mùa mà cô ta thường khinh thường ở trường.

Diệp Sơ Tuyết tức giận không nhẹ.

Suốt cả quãng đường, cô ta dùng ánh mắt oán hận nhìn hai người trêu chọc nhau.

Chờ Kiều Tinh đi khỏi, Diệp Sơ Tuyết liền mang theo đám tùy tùng đi tới, liếc nhìn Sở Di từ trên xuống dưới với vẻ khinh thường.

"Cả người không có một món đồ hiệu nào, cử chỉ hành động cũng không thục nữ. Thật không biết có điểm gì hấp dẫn Kiều thiếu gia."

"Tao cảnh cáo mày. Con bé quê mùa kia, mày tránh xa Kiều thiếu gia của tao ra một chút!"

"Có lầm không vậy?" Sở Di hết chỗ nói rồi, "Tao còn phiền hắn nữa, không bằng, mày bảo hắn tránh xa tao ra một chút đi."

Cô thực sự không hiểu nổi.

Kiều Tinh rõ ràng là đến tranh "chị" với cô.

Lẽ nào cô còn vui vẻ sao?

Diệp Sơ Tuyết có vấn đề về não à?

"Nếu hắn thực sự muốn tránh xa tao, tao sẽ thực sự cảm ơn mày đấy."

Diệp Sơ Tuyết bị cố ý khiêu khích, tức giận cắn môi dưới, hận Sở Di đến tận xương tủy.

Tuy nhiên, Kiều Tinh đang cắm trại cách đó không xa, cô ta không thể làm ra chuyện gì có tổn hại đến hình ảnh của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-323.html.]

"Chờ về trường liền biết tay tao!"

Cô ta nhất định phải cho Sở Di đẹp mặt!

---

Bầu trời đêm lấp lánh muôn vàn vì sao.

Học sinh đang quây quần bên đống lửa lớn, nướng BBQ, tạm thoát khỏi áp lực học tập, đùa giỡn và trò chuyện rôm rả với nụ cười rạng rỡ trên môi.

Thầy giáo tiếng Anh là một người đàn ông trẻ tuổi chưa đến 30 tuổi với mái tóc xoăn bồng bềnh, ngồi ở trung tâm, nhìn ngắm những học sinh đáng yêu của mình, nở nụ cười khuyến khích mọi người ăn thêm thịt.

"Hiếm có khi được đi ăn BBQ như thế này, các em cứ thoải mái ăn uống và vui chơi hết mình nhé."

Sở Di ngồi bên cạnh thầy giáo tiếng Anh, nhìn những chiếc cánh gà nướng vàng ươm liên tục gật đầu.

Thầy giáo tiếng Anh vỗ vai an ủi cô: "Thư giãn nào, không cần căng thẳng. Học tập cũng nên vui vẻ và thoải mái. Có lẽ do em thường xuyên chịu nhiều áp lực nên mới gặp khó khăn trong việc ghi nhớ từ vựng. Hãy thử gác lại gánh nặng một lúc đi."

Sở Di không ngờ rằng ngay cả khi đang ăn uống, cô cũng được thầy giáo quan tâm. Cô cố gắng dời mắt đi và gật đầu nghiêm túc: "Cảm ơn thầy. Em sẽ cố gắng thư giãn."

"Nếu em có thể ăn được miếng cánh gà ngon nhất, giòn tan và mềm mại đầu tiên, em sẽ càng thêm thư giãn hơn nữa."

Thầy giáo Dương ngớ ra một lúc rồi bật cười ha hả, đứng dậy từ chỗ nướng, lấy một chiếc cánh gà đã chín vàng đưa cho Sở Di.

"Ăn đi nào."

Sở Di cười hắc hắc, nhận lấy chiếc cánh gà và há miệng cắn ngay mà không chút do dự.

Thầy giáo Dương lắc đầu bật cười.

Sở Di là một học sinh chuyển trường từ Đại Lục đến, so với học sinh Hương Giang đã được học chương trình tiếng Anh từ nhỏ, thì cô có nhiều hạn chế hơn.

DTV

Thầy giáo Dương đã chú ý đến Sở Di ngay từ khi cô chuyển trường đến.

Anh nhận ra rằng Sở Di phải dành gấp ba thời gian so với các bạn khác cho môn tiếng Anh sau mỗi giờ học để có thể đảm bảo không bị tụt hậu.

Anh cũng đã từng xem qua sách giáo khoa tiếng Anh của học sinh Đại Lục qua bạn bè của mình, và nhận thấy tiến độ giảng dạy chậm hơn so với sách giáo khoa của Hương Giang.

Ngoài việc mới chuyển trường nửa học kỳ và chưa thích nghi, thì Sở Di luôn cố gắng học tập tốt, nhưng cũng có thể nhìn ra sự vất vả khi học tập.

Loading...