Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:48:03
Lượt xem: 7

Buông nó ra, nó chỉ muốn ở bên chị đẹp a a a!

Vệ Nghiên Lâm vỗ nhẹ vào đầu nó.

"Ngao ngao ~"

----

Cùng lúc đó.

Bên trong một tòa nhà.

Khang Nam Hi vừa tan sở, tiện thể đi chợ mua về một ít đồ ăn, tay dắt đứa con trai mập mạp 4 tuổi vào thang máy.

DTV

Cô cúi đầu nhìn con trai: "Tiểu Thanh Qua, lát về nhà sẽ xem phim hoạt hình trước nhé, đợi mẹ nấu cho con canh xương sườn được không?"

Tiểu Thanh Qua ôm một chiếc xe màu đỏ bốn bánh, nháy mắt đen láy và gật đầu lắc đầu, "Biết rồi, mẹ yên tâm, Tiểu Thanh Qua sẽ ngoan ngoãn, sẽ không quậy phá."

"Con trai ngoan." Khang Nam Hi khen ngợi và xoa đầu Tiểu Thanh Qua, sau đó ấn nút thang máy.

"Chờ một chút." Một người gầy có quầng thâm mắt đi vào, nhìn Khang Nam Hi và Tiểu Thanh Qua, khuôn mặt tiều tụy nở nụ cười, "Chị Nancy tan làm rồi à?"

Họ là hàng xóm cùng tầng.

Khang Nam Hi nhận ra người gầy, không ngờ anh ta còn biết mình, vừa định cười đáp lời. Tiểu Thanh Qua đã trả lời trước.

"Chú Andy, mẹ đã tan làm lâu rồi."

"Thật ư? Chú Andy không biết." Người gầy duỗi tay véo véo khuôn mặt mập mạp của Tiểu Thanh Qua.

Mỡ thừa lại trốn qua kẽ ngón tay.

Tiểu Thanh Qua bĩu môi tức giận, "Hừ! Véo đau quá, con sẽ không chơi với chú Andy nữa!"

"Được rồi, được rồi. Không sao đâu."

Lại có một người béo và một ông lão bước vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-286.html.]

Cửa thang máy sắp đóng lại.

"Nam Hi... Nam Hi ơi, chờ tôi! Chờ tôi!"

Ngoài thang máy, bà lão xách một túi da rắn đựng rau củ quả thở hổn hển chạy tới. Khang Nam Hi vội vàng ấn nút mở cửa, chờ bà lão vào mới chào hỏi.

"Bà A Xuân."

Bà A Xuân chạy vào thang máy, sau đó mới dám vịn vào thành thang máy thở dốc, "Suýt nữa thì không đuổi kịp."

Khang Nam Hi vỗ nhẹ vào lưng Bà A Xuân giúp bà thở, "Không sao đâu, lần này thang máy không quá đông, có thể lên xuống nhanh!"

"Càng ngày càng khó chờ, từ sau khi vào thu, thang máy này càng ngày càng chậm. Không biết làm sao, từ tầng một lên tầng trên cùng phải mất mười mấy phút." Bà A Xuân phàn nàn, "Lần trước, tôi chờ thang máy dưới lầu bị gió lạnh thổi đến suýt cảm."

Kể từ khi vào thu, những chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra trong khu nhà.

Đầu tiên là những người già trong khu nhà lần lượt gặp chuyện, không phải là liên tục ốm đau thì cũng đủ loại tai nạn ngoài ý muốn.

Những người vốn sống ổn định trong khu nhà cao tầng này, nhưng trong ba tháng qua đã có rất nhiều người phải dọn đi.

Ông lão tiếp lời: "Chẳng những khó chờ thang máy mà cả khu nhà đã một tuần nay không có nước. Công ty bất động sản cũng không biết làm gì, sửa chữa đường ống nước mãi mà không xong."

"Thật kỳ quái, thời gian gần đây xảy ra nhiều chuyện lạ quá." Người gầy nói.

"Nhưng cũng không phải là quá quái, mới đây ở tòa nhà số 6, ông bác Thông bị ngã chết, cũng không thể trách được." Người mập lắc đầu cảm thán.

Ông lão thở dài: "Tôi cũng muốn dọn đi sớm, con cái đều đã lớn, tôi không lý do gì mà phải ở lại đây để đánh mất mạng sống, bây giờ là lúc hưởng phúc rồi."

"Một thân già yếu, tôi cũng không biết còn có thể sống được bao lâu nữa. Nói không chừng, ngày mai tôi cũng sẽ giống bác Thông, cao huyết áp đột phát rồi qua đời."

Người gầy quay sang nhìn bà lão: "Bà A Xuân, bà định khi nào dọn đi?"

"Ai." Bà A Xuân bà thở dài, "Lại không có nhà thứ hai để ở, dọn đi thì ở đâu? Chẳng lẽ lại phải đi thuê phòng sao?"

"Có thể mua nhà mới mà, Địa sản Thịnh Thế không phải đang muốn mua lại sao? Bán cho họ là được." Người mập vừa nói xong.

Người gầy liền hỏi: "Nếu muốn bán thì sao còn chưa bán?"

Người mập cười khẩy, duỗi tay vỗ vai người gầy, "Anh không hiểu sao, ép giá đối phương chứ gì, tôi nghe nói Địa sản Thịnh Thế đang nhắm đến khu nhà này. Không bán giá cao mới là ngu ngốc."

Người gầy lại quay sang Khang Nam Hi: "Nancy, còn cô thì sao?"

Loading...