Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 242
Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:23:17
Lượt xem: 17
"Quả nhiên là vật bảo mệnh tốt."
Anh cũng rõ ràng, nhà họ Phương chắc chắn đã động tay động chân trên người anh, Kiều Tử Uyên vốn dĩ sắc mặt ôn nhuận nay đã trở nên khó coi.
"Đại ân không lời nào đáp đền được, thứ tư cô có thời gian không? Có nhà hàng Tây mới khai trương, hương vị cũng không tồi."
Vừa dứt lời,
Phòng khách vốn ồn ào náo động bỗng chốc im bặt.
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào họ.
Kiều Tử Uyên là ai?
Trưởng nam nhà họ Kiều, một trong ba ông trùm lớn nhất giới thương nghiệp Hương Giang! Là công tử được các gia tộc thượng lưu Hương Giang ưa chuộng để liên hôn. Càng không cần phải nói, Kiều Tử Uyên hiện giờ đã chính thức tiếp quản tập đoàn Kiều thị.
Là bạch mã hoàng tử trong mơ của vô số tiểu thư nhà hào môn.
Vậy mà một người cô gài như vậy lại được Kiều Tử Uyên chủ động mời đi ăn tối?
Vô số tiểu thư tại hiện trường tan nát cõi lòng, phải biết rằng, họ thường xuyên liếc mắt đưa tình hoặc chủ động mời anh đều bị anh đều bị phớt lờ.
Sắc mặt Phương Giai Giai càng thêm tái nhợt.
Bởi vì chỉ mới đây thôi, Kiều Tử Uyên còn đuổi cô ta đi, giờ đây lại chủ động mời cô chị gái nhà quê của cô tam
DTV
Không ít người trong bữa tiệc tối trước đều nhìn thấy Phương Giai Giai chủ động trêu chọc Kiều Tử Uyên.
Lại nhìn sang Phương Giai Giai, rồi nhìn sang Sở Nguyệt Nịnh.
Bất luận về khí chất hay vẻ ngoài, Sở Nguyệt Nịnh đều vượt xa Phương Giai Giai.
Một trời một vực, hoàn toàn không thể so sánh được.
Phương Giai Giai bị mấy ánh mắt đầy ẩn ý nhìn chằm chằm, khó chịu chỉ muốn tìm một cái khe đất để chui vào.
"Có rảnh!"
"Tất nhiên là có!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-242.html.]
Phương Kinh Quốc cười tít mắt.
Dù sao cũng là con gái mình, chỉ cần có thể gả vào nhà họ Kiều thì là ai cũng được.
"Nịnh Nịnh lúc nào cũng rảnh."
"Không rảnh." Sở Nguyệt Nịnh nhàn nhạt liếc mắt nhìn Phương Kinh Quốc.
Bị liếc mắt, rõ ràng là trưởng bối nhưng Phương Kinh Quốc lại bỗng nhiên cảm thấy khí thế thấp đi một mảng lớn.
Ông ta miễn cưỡng cười rộ lên: "Việc Kiều tổng hẹn so với đi bán quan trong hơn!"
"Không có." Sở Nguyệt Nịnh phiền chán Phương Kinh Quốc, nhưng Kiều Tử Uyên dù sao cũng là hảo ý nên kiên nhẫn giải thích.
"Có một người bạn trong nhà gặp vấn đề phong thủy, thứ tư tôi phải đến xem."
Kiều Tử Uyên không hề cảm thấy bị xúc phạm, vẫn ôn nhuận cười nói: "Sở tiểu thư có chuyện lớn, vậy hẹn ngày khác đi."
Phương Kinh Quốc thấy một cơ hội tuyệt vời bị lãng phí, hận không thể thế chỗ thay cô.
Vừa lúc có người nhìn vào cóc, liền hỏi: "Phương tổng, sao ở đây lại đặt cóc? Vị trí Thần Tài không phải nên đặt Thần Tài à?"
"Cóc cũng có thể chiêu tài!" Phương Kinh Quốc nở nụ cười rạng rỡ giới thiệu, "Tôi đặc biệt mời thầy phong thủy đến xem, ông ta nói căn biệt thự này, đặt cóc ở vị trí Thần Tài sẽ càng chiêu tài tốt hơn."
Trên lưng cóc chở một thỏi vàng, đôi mắt đỏ như m.á.u được điểm xuyết bằng mã não.
Người kia nhìn lâu rồi, bỗng cảm thấy phần lưng lạnh cả người, "Hóa ra cóc cũng có thể chiêu tài, xem ra lần sau tôi cũng nên mời thầy phong thủy đến xem vấn đề nhà cửa."
Phương Kinh Quốc đắc ý nói: "Trong cuộc đời này, điều quan trọng nhất là phong thủy, nếu mệnh anh tốt mà lại có phong thủy hỗ trợ, cả sự nghiệp và sức khỏe đều sẽ được nâng lên một bậc."
Sở Nguyệt Nịnh liếc nhìn cóc.
Cóc sau khi dịch chuyển một bước, khí thế mạnh mẽ đè nặng khiến đôi mắt đỏ như m.á.u của nó trở nên ảm đạm đi nhiều, thậm chí còn run rẩy phát ra tiếng vang.
Nó thực sự sợ hãi Sở Nguyệt Nịnh.
Bị cô liếc nhìn, suýt nữa nó muốn bỏ chạy.
Một người trong số khách mời cảm thấy ngạc nhiên: "Chà, nó còn có thể cử động được ư?"
Phương Kinh Quốc càng thêm vui vẻ, hếch mũi khoe khoang: "Động có gì lạ? Con cóc bằng vàng này tôi đặc biệt thỉnh từ Đông Nam Á về, giá cả ước chừng 100 vạn, không phải vật tầm thường. Có nó bên cạnh, sau này tôi sẽ kiếm được không ít tiền."