Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:23:09
Lượt xem: 6

"Có phải Phương Giai Giai đi ra ngoài mà bạn không nhìn thấy khônh?"

"Không thể nào." Người này thề son sắt, "Tôi vẫn luôn đứng ở cửa, ai vào ai ra không thể nào không nhìn thấy? Phương Giai Giai trước sau cũng chưa ra khỏi cửa."

Tầm mắt của mọi người đều tập trung vào biệt thự cao cấp.

Chẳng mấy chốc.

Người hầu gái Philippines dẫn theo một cô gái xinh đẹp bước vào.

Cô gái có dáng người cao gầy, mái tóc dài xoăn sóng buông xõa, làn da trắng nõn không tì vết khiến ngay cả ánh đèn lộng lẫy cũng không thể che giấu được.

Khác với những cô gái trang điểm cầu kỳ khác, cô không hề trang điểm mà vẫn xinh đẹp đến mức lóa mắt. Nếu như không phải khuôn mặt quá xa lạ, mọi người đều tưởng rằng đây là một minh tinh nổi tiếng trên TVB.

Phương Giai Giai đỏ bừng mắt bước ra, nhìn thấy không ít nam giới đang cầm ly rượu muốn tìm Sở Nguyệt Nịnh, ghen tị véo chiếc váy DIOR cao cấp đặt làm riêng, xoay người vòng tay Điền Ngọc Nga nũng nịu.

"Mẹ ơi, con đã nói sao trong phòng lại có mùi hôi hám của kẻ quê mùa, hóa ra là có đồ quê mùa đến đây thật."

"Giai Giai, mẹ đã dạy con như thế nào về cách cư xử?"

Trước mặt đám khách, Điền Ngọc Nga vẫn có thể duy trì vẻ ngoài giả dối, mỉm cười vỗ vỗ tay Phương Giai Giai.

Phương Giai Giai thè lưỡi: "Được rồi, người đến đều là khách quý!"

DTV

Ánh mắt Điền Ngọc Nga nhìn về phía người hầu gái, che giấu sự lạnh lùng, "Người mới, khách đến sao không báo trước cho chủ nhà để tiếp đón? Vừa mới đến Phương gia làm việc mà đã không có quy củ như vậy sao?"

Một câu nói đã nói rõ thân phận khách mời của Sở Nguyệt Nịnh, cũng như việc cô không phải là đại tiểu thư của Phương gia.

Người hầu gái mới đến từ Philippines, tiếng Quảng Đông còn chưa học được, chỉ có thể hiểu lơ mơ. Thấy Điền Ngọc Nga tức giận, cô ta vội vàng giải thích bằng tiếng Quảng Đông lơ lớ xen lẫn tiếng Anh.

"Thái thái tha thứ, đại tiểu thư trở về nên báo trước cho lão gia."

Đại tiểu thư trở về phải báo cho ông ta.

"Đây là ảnh chụp. Thái thái." Người hầu gái vội vàng lấy ra bức ảnh chụp để chứng minh lời nói, "Ông Phương dặn dò tôi phải nhớ kỹ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-238.html.]

Bức ảnh chụp đưa ra chính là ảnh chụp chung của hai chị em Sở gia khi mới đến Hương Giang.

Điền Ngọc Nga nhìn thấy ảnh chụp là hai chị em Sở gia, khí tức dâng trào, tay cầm ảnh run rẩy.

Tốt lắm.

Phương Kinh Quốc nói dối rằng đã giao phó mọi việc cho bà ta, nhưng lại lén lút đưa ảnh chụp bảo người hầu gái nhận Sở Nguyệt Nịnh là đại tiểu thư.

Hành động này, rốt cuộc là muốn đặt bà ta vào vị trí nào?

"Nếu ông Phương đã dặn dò thì không có chuyện gì của cô, đi xuống đi."

Khách khứa vẫn còn ở đây.

Điền Ngọc Nga cất giấu cơn tức giận, lời nói nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự uy hiếp, "Lần sau nếu ông Phương còn dặn dò gì, cô phải báo trước cho tôi, biết chưa?"

"Vâng ạ." Người hầu gái đồng ý.

Mặc dù mới đến Phương gia làm việc, nhưng cô ta đã hoàn toàn nhận thức được sự lợi hại của bà chủ.

Nếu không nghe lời, nhẹ thì bị cắt giảm lương, nặng thì còn bị phạt.

Người hầu gái không dám đối đầu với chủ nhân, bị ánh mắt lạnh lùng của Điền Ngọc Nga đảo qua, run rẩy lùi xuống.

"Làm gì vậy?"

Một giọng nói thanh tao vang lên.

Điền Ngọc Nga nhìn qua.

Sở Nguyệt Nịnh, tay cầm ly rượu, thong thả hỏi người hầu đang loay hoay pha chế: "Không chào đón tôi thì thôi, tức giận như vậy làm gì?"

Nếu như không có chuyện nợ nần, cô đã không muốn chạy đến đây.

Điền Ngọc Nga miễn cưỡng gượng cười, "Nịnh Nịnh thật biết đùa."

"Hôm nay là vì Bác Văn đón gió tẩy trần ngày lành, tính ra, con cùng Bác Văn cũng là anh em. Phương gia đương nhiên hoan nghênh con tới."

"Rốt cuộc con cùng Sở Di, từ trước..." Điền Ngọc Nga giả vờ khó xử, "Từ trước ở quê cũng vất vả. Mọi người trước sau đều là người một nhà, khi đó dì không biết các con tồn tại, bằng không nhất định đã thường xuyên cùng Kinh Quốc về thăm các con."

Loading...