Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 137
Cập nhật lúc: 2025-03-23 15:28:33
Lượt xem: 29
Đám đông khe khẽ bàn tán.
DTV
"Vậy là, tôi ở công ty luôn xảy ra chuyện, không phải té ngã thì dẫm phải phân chó là vì công ty không hợp với bát tự của tôi? Ưm, có vẻ nguy hiểm, hay là xin nghỉ phép hôm nay để tính lại."
"..."
"Anh bạn, muốn lười biếng thì cứ nói thẳng, không cần tìm cớ."
"Cớ gì, vậy hôm nay liền không đi làm đi."
"..."
"Công việc mười mấy năm trước đều tính chuẩn, giống như có điểm tà đạo, thật sự không phải thông đồng nhau sao?"
"Thông đồng khỉ gì, đã nói không quen biết rồi."
Sở Nguyệt Nịnh rốt cuộc nói đến trọng điểm, "Hai bên cung con cái của chú cũng không quá tốt, một bên cung con cái hoàn toàn ảm đạm, nam trái nữ phải, chú hẳn là chỉ có một con trai độc nhất."
Viên Thiên Bác liên tục gật đầu.
"Còn chưa xong." Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục nói, "Không chỉ chú có một con trai, bản thân chú cũng là con trai độc nhất, nhìn lên trên mấy chục đời, nhà họ Viên các chú đều là con trai độc nhất. Nói cách khác, mười đời đều là con trai độc nhất."
Vừa dứt lời, cả đám ồ lên.
Mười đời đều là con trai độc nhất! Loại tình huống này ai dám tính? Ai có bản lĩnh tính?
Ngay cả Viên Thiên Bác cũng sững sờ tại chỗ, nếu không phải cha ông đã từng nói với ông về chuyện tổ tiên, ông cũng không rõ lắm.
"Đúng vậy, nhà tôi mười đời đều là con trai độc nhất, đây cũng là nỗi niềm đau lòng của nhà chúng tôi từ trước đến nay, con cháu thưa thớt không vượng. Sau khi sinh một đứa con, đàn ông sẽ hoàn toàn mất đi khả năng sinh sản, không thể sinh thêm con."
Đám đông lại lần nữa xôn xao.
Thần! Thật là thần!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-137.html.]
Tính một quẻ, thế nhưng còn có thể tính ra tình huống mười đời trước.
Bọn họ khi nào gặp qua thầy bói xem tướng chuẩn như vậy?
"Lộc lá và chức quyền của chú đều có tướng quang minh, theo lý thì con trai của chú cũng sẽ là quan chức." Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục tính: "Anh ta đang làm việc ở nhà nước phải không? Sau này chức quan còn sẽ thăng tiến, hãy bảo anh ta cố gắng làm việc."
Viên Thiên Bác liên tục gật đầu, sợ làm gián đoạn việc Sở Nguyệt Nịnh bói toán.
"Tôi có thể hỏi một câu không?" Viên Thiên Bác cẩn thận hỏi, Sở Nguyệt Nịnh ra hiệu cho ông hỏi.
Ông nhớ lại chuyện mười đời con trai độc nhất, mới hỏi: "Tại sao sau khi nhà họ Viên sinh con trai, đàn ông đều sẽ mất đi khả năng sinh sản?"
Sở Nguyệt Nịnh hỏi lại: "Chín đời trước, tổ tiên của chú có phải là một vị tướng quân không?"
Viên Thiên Bác lục tung ký ức trong gia phả, "Đúng là một vị tướng quân."
"Chuyện ân ái giữa vị tướng quân đó và phu nhân của ông ấy, gia phả của các chú có ghi lại không?" Sở Nguyệt Nịnh lại hỏi.
"Có ghi lại." Viên Thiên Bác tuy rằng không rõ chuyện vị tướng quân đó và mười đời con trai độc nhất của nhà họ Viên có liên quan gì, nhưng vẫn trả lời trung thực.
Rốt cuộc, Viên Tướng Quân chỉ có một người vợ, là vợ chồng bần hàn, sau khi Tướng Quân trở thành Đại Tướng Quân cũng không có tình cảm khác, ngược lại càng thêm yêu thương người vợ đã cùng mình đi từ thuở hàn vi. Vào thời cổ đại nam tôn nữ ti, Tướng Quân ngược lại rất yêu thương và chiều chuộng phu nhân, chuyện yêu thương được ghi chép lại trong gia phả đến ngày nay.
"Có ghi lại là được rồi." Sở Nguyệt Nịnh mỉm cười, "Năm đó, Tướng Quân thương xót phu nhân sinh con vất vả, thề về sau sẽ mất đi khả năng sinh sản sau này, để thể hiện lòng thành kính hơn nên thề là các thế hệ sau của Viên gia cũng giống vậy."
Viên Thiên Bác biết được sự thật, biểu cảm có thể nói là vô cùng xuất sắc.
Tổ tiên ơi... Muốn chơi thì chơi, hà tất phải kéo theo cả đám chúng ta?
Những người xem càng thêm kinh ngạc.
"May mà tổ tiên nhà tôi không như vậy."
"Một lời thề ảnh hưởng đến mười đời."
"Mọi người đều nói nhiều con nhiều phúc, nhà họ Viên thật là xui xẻo."
"Tuy nhiên, tôi thấy tình huống của bác cũng tốt, một đứa con trai cũng tốt hơn một rổ, làm quan trong chính phủ, tôi sẵn lòng đổi ba đứa con trai trong nhà lấy một đứa."