Rất nhiều chuyện bởi vì Cố Tri Ý đã xuyên tới mà xảy ra biến hóa. Mà những chuyện này Cố Tri Ý một mực không biết, hoặc là nói, cô cũng không muốn biết. Rốt cuộc thì ở trong mắt cô Cố Xảo chỉ là một cái vai hề đang nhảy nhót mà thôi.
Mấy ngày Lâm Hiểu Lan ở lại đây nên Cố Tri Ý không có đi chợ đen nữa mà ngày nào cũng chỉ ở trong khu tập thể.
Hai người may vá quần áo, ngày tháng cũng coi như trôi qua rất nhanh.
Cũng không biết cái người Cương Tử này làm sao, gần đây hình như có chút cần mẫn hơn bình thường.
Mới ban đầu Cố Tri Ý còn tưởng là thật sự có đồ muốn đưa cho chính mình, nhưng mà, thường thường lấy chút đồ? Sau đó thỉnh thoảng lại làm bộ nhiều lời rồi ngồi xuống nói chuyện.
Nên Cố Tri Ý còn không nhìn ra gian tình thì đúng là mắt cô mù rồi.
Vì thế Cố Tri Ý đảm đương thành quần chúng ăn dưa nhìn một mình Cương Tử ngồi đó biểu diễn, sau đó không biết làm sao mà Lâm Hiểu Lan cũng chung một kết cục.
Vì thế biến thành phim điện ảnh hai người và một quần chúng ăn dưa là Cố Tri Ý. Giữa hai người có hơi thở càng ngày càng ái muội.
Một buổi tối Cố Tri Ý bỏ lại mấy cha con mà chui cùng một ổ chăn với Lâm Hiểu Lan. Cánh tay chạm chút vào tay Lâm Hiểu Lan, vô cùng thần bí hỏi: “Hiểu Lan, em nói với chị dâu, hiện tại tình huống giữa em và Cương Tử như thế nào?”
Đỉnh đầu là ánh đèn tối tăm nên gương mặt đỏ bừng của Lâm Hiểu Lan không rõ ràng cho lắm nhưng mà cô nói chuyện lại lắp bắp.
“Nào, nào có tình huống gì chứ? Chị dâu, chị đừng, đừng nói bậy, chuyện không có thật.”
Xem, phủ định nhanh như vậy lại còn nói lắp, không có quỷ mới lạ đấy.
Cố Tri Ý bị diễn tinh nhập thân, vẻ mặt do dự nhìn Lâm Hiểu Lan: “Chị biết, khẳng định là em có bí mật riêng của chính mình, không muốn chia sẻ với chị dâu có phải không? Không có chuyện gì, chị dâu cũng chỉ muốn quan tâm em mà thôi.”
Nói xong còn giả vờ lau khóe mắt một chút.
Lâm Hiểu Lan tưởng bản thân thật sự làm lòng chị dâu bị tổn thương, vội vàng giải thích với cô: “Không phải, chị dâu, cái kia, em và Cương Tử không có gì cả, chính là, chính là em cũng không biết anh ấy có ... hay không.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-373.html.]
Cuối cùng còn nói một tiếng nhỏ tới khó phát hiện ra: “Có chút suy nghĩ nào với em hay không?”
Lúc này Cố Tri Ý cũng không giả vờ nữa mà lập tức ngồi thẳng dậy, biểu tình đúng là quả thực như thế nhìn Lâm Hiểu Lan: “Cho nên em thật sự có ý tứ với Cương Tử?”
Rồi sau đó lại nói thầm một mình: “Nhưng mà lúc trước khi Cương Tử ở thôn Phúc Lâm cũng không thấy hai đứa có xảy ra cái gì mà?"
Nói xong thì sờ sờ cằm, đưa ra kết luận: Này khả năng là lâu ngày sinh tình mà người khác nói.
Lâm Hiểu Lan cũng ngây dại, cái phản ứng này của chị dâu, cô xán tới che miệng Cố Tri Ý lại: “Chị dâu, em không có, chị đừng có nói bậy.”
DTV
Cố Tri Ý bị che miệng lại thì trực tiếp bộc phát thế công mới, cào ngứa.
“Ha ha ha, ha ha ha ha, ha ha chị dâu em sai rồi, chị ha ha, đừng cào, ha ha ha em sai rồi.”
Lâm Hiểu Lan vừa trốn tránh vừa cười ha ha, cười tới chảy cả nước mắt.
“Chị nói có đúng không, em có ý tưởng không an phận với Cương Tử.” Cố Tri Ý nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Lâm Hiểu Lan bị cào cho không có biện pháp nào khác nên cũng chỉ đành thừa nhận
“Ha ha ha ha, đúng đúng, đúng là em có một chút ý tưởng, không có ha ha ha, cũng không ha ha ha ha, nhiều lắm.”
Được rồi nói cũng đã nói hết ra nên Cố Tri Ý cũng không lại làm cô khó xử nữa, cô buông Lâm Hiếu Lan ra, chỉnh lại đầu tóc mới vì nghịch mà rối loạn của mình lại nghiêm chỉnh, lại biến trở lại cái dáng vẻ nghiêm trang kia.
Tốc độ biến sắc mặt này cứ phải nói là rất tuyệt.
Vẻ mặt Lâm Hiểu Lan hư thoát nằm trong chăn, lau lau nước mắt ở trên khóe mắt của chính mình. Nhìn chị dâu nhà mình, hiển nhiên cũng ý thức được bản thân mình bị dụ nói hết ra.
Chị dâu, chị không nói đạo lý!