Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 302

Cập nhật lúc: 2024-12-17 20:35:55
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SyzPnJ9f

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhỏ giọng một chút, bọn nhỏ đều còn đang ngủ đó.” Vốn dĩ lời của Cố Tri Ý là muốn bảo Lâm Quân Trạch hạ thấp thanh âm xuống một chút.

Không nghĩ tới người nào đó trong đầu óc chỉ chứa mỗi mấy phế liệu màu vàng kia đã hiểu sai ý mất.

“Vơ à, em yên tâm đi, anh nhất định sẽ nhẹ nhàng một chút.” Lời vừa nói xong môi đã hôn lên.

Thời điểm Cố Tri Ý bị lấp kín miệng chỉ kịp ô ô hai tiếng, rồi sau đó lại biến thành yên lặng mà thở dài.

Người đàn ông này, thật sự cứ mở miệng ra là nói chuyện như thế, cũng không biết thử suy nghĩ một chút hay sao?

Hệ thống Mông Mông đã ở trong không gian niệm mãi: “Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn”

Chính nó có ý muốn sống sót đặc biệt mạnh mẽ mà che chắn lại không gian hệ thống.

Hai người ôm ôm một hồi cuối cùng vẫn không làm tới bước cuối.

Người nào đó đúng là muốn. nhưng mà Cố Tri Ý...

“Khụ khụ khụ ~ cái kia của em tới rồi.” Lúc này sắc mặt của Cố Trị Ý đã đỏ lên.

Lâm Quân Trạch khó hiểu nhìn về phía Cố Trị Ý: “Cái gì tới cơ? Sao anh lại không biết gì hết thế?”

Cuộc trò chuyện của hai người rõ ràng là không chung một tần số.

Cố Tri Ý tỏ vẻ: Quá mệt mỏi…

Sau đó không còn cách nào khác, Cố Tri Ý chỉ đành phải để khuôn mặt đỏ rực sát vào bên lỗ tai của Lâm Quân Trạch nói nói gì đó, Lâm Quân Trạch lúc này mới phản ứng lại được.

Hoá ra là vợ mình...... Khụ khụ khụ khụ.

Hai người ở bên này đang tình chàng ý thiếp, Nhị Bảo nằm ở bên kia giường đột nhiên tỉnh lại, hình như là nhóc nhìn thấy người cha ruột kia của nhóc.

Cha sao lại vẫn luôn bắt nạt mẹ thế kia??

Bản thân cậu nhóc chắc chắn là vẫn còn đang nằm mơ.

Sau đó lại nhắm đôi mắt lại, tiếp tục ngủ thiếp đi.

Cuối cùng Cố Tri Ý cũng không cùng Lâm Quân Trạch đi tắm, chỉ đi nấu nước cho anh thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-302.html.]

Sau khi để anh tự tắm xong, cô tiến lên giúp anh lau khô đầu tóc, rồi hai người mới tiếp tục đề tài vừa rồi chưa nói xong.

Đi bộ đội!!!

Cố Tri Ý không nghĩ tới chuyện lại xảy ra đột nhiên như vậy, cô vốn dĩ cho rằng thời gian vẫn còn khoảng hơn non nửa năm nữa.

Nếu lần này Lâm Quân Trạch cũng đã trở lại rồi, vậy bản thân cô và các con chắc chắn là phải cùng đi đến bộ đội.

“Vậy yêu cầu phải mấy ngày để chuẩn bị một chút, tiền dưỡng lão của cha mẹ trong nhà cũng phải chuẩn bị thật nhanh lên.” Cố Tri Ý nghĩ nghĩ rồi nói.

“Được, vợ à, cứ nghe theo quyết định của em là được rồi.” Lâm Quân Trạch rõ ràng là bày ra bộ dáng mặc cho vợ mình định đoạt.

Mắt của Cố Tri Ý trợn trắng lên, cũng không biết người này sao lại thế này? Đi ra ngoài một chuyến, trở về lại càng thêm dính người hơn.

Lâm Quân Trạch có lẽ là nghĩ đến cái gì, từ trong cãi bao của mình lấy ra một xấp giấy. Đưa cho Cố Tri Ý.

“Vợ, cho em này. Đây là tiền trợ cấp trong mấy tháng nay của anh.”

Nói xong còn đặc biệt nghiêm túc mà bảo đảm với Cố Tri Ý: “Vợ à, từ lúc đó đến bây giờ, ngoại trừ tiền đi đường, anh thật sự không có giữ chút tiền riêng nào đâu.”

Hiển nhiên là bị chuyện lúc trước làm cho có bóng ma trong lòng.

Cố Tri Ý không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, người đàn ông này.

Cũng không định đếm một chút xem xem chỗ này có bao nhiêu tiền, dù sao sờ một cái đã biết là không hề ít.

DTV

Cố Tri Ý thu hết tiền lại, hai ba cái giúp Lâm Quân Trạch lau khô đầu tóc.

“Cũng không khác nhiều lắm, đi ngủ trước đi.” Nói xong cũng mặc kệ anh, tự mình bò lên trên giường.

Lâm Quân Trạch nhìn Nhị Bảo nằm bảy hoành tám dựng ở trên giường, anh cũng chỉ mới rời đi có mấy tháng.

Sao hiện tại trên giường đến cả chỗ của anh cũng không có nữa rồi?

Đương nhiên, sau khi ôm lấy Nhị Bảo đang ngủ ngon dịch sang một bên một chút, bản thân anh vẫn là cố gắng mà chen chúc lên được trên giường.

Cũng may là loại giường kiểu cũ này khá lớn, vẫn còn có thể chịu đựng được cái thân hình này của Lâm Quân Trạch.

Hai người lại nói chuyện thêm một hồi rồi cũng đi ngủ.

Loading...