Xuyên Không Mang Theo Siêu Thị - Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-11-01 01:24:05
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Hoàng tử cứ hỏi hỏi , rốt cuộc mục đích gì, điều gì?

 

Tống Đông lên tiếng : “ , là nhị tỷ tìm cho . Nói đến chuyện thì thể nhắc đến các thư viện và tư thục khác ở chỗ , họ đều nhận . Nhị tỷ còn cách nào khác đành đưa đến tư thục học…”

 

Nói như .

 

Tống Hạ đây hề hiểu rõ về La Hành và bọn họ?

 

Lục Hoàng tử đang suy nghĩ.

 

Tống Đông : “Lục Hoàng tử điện hạ, việc gì bận rộn ? Nếu việc, xin cứ lo việc của , cần đây bồi .”

 

“Hôm nay bận.”

 

Lục Hoàng tử trả lời xong : “Vậy nhị tỷ ngươi quen Cận Bắc Thành? Một là dân Phượng Lĩnh, một Đại Tề…”

 

Chẳng lẽ nhị tỷ phu của đây từng phái đến Ngọc Thành ?

 

“Chuyện hỏi bọn họ.”

 

“Ta cũng .”

 

Tống Đông xòe tay.

 

Lục Hoàng tử còn hỏi tiếp.

 

Thôi Vân Tố bước đến: “Đông nhi, ngươi còn ? Ối, bên cạnh ngươi là ai , Hoắc Lãng ?”

 

“Sư nương.”

 

Tống Đông gọi dậy bước đến nghênh đón: “Sư nương, đây là Lục Hoàng tử…”

 

Lục Hoàng tử?

 

Thôi Vân Tố kỹ, lập tức cúi hành lễ với Lục Hoàng tử, dù nàng , nhưng phận đặt ở đó, hành lễ ?

 

“La Lão phu nhân khách khí .”

 

Lục Hoàng tử mỉm .

 

Không đợi Thôi Vân Tố gì.

 

Lục Hoàng tử nhanh chậm : “La Lão phu nhân, La Lão phu tử hiện giờ rảnh . Trước đây đến bái phỏng mấy đều gặp , việc vẫn luôn canh cánh trong lòng, thỉnh thoảng đến xem .”

 

Lời dứt.

 

Thôi Vân Tố vỗ đùi một cái, kêu ‘Ối chà’ một tiếng: “Thật là may chút nào. Lão già nhà cùng mấy vị phu tử khác ngoài , học trò là họ ngay. Lúc phát hiện họ ở nhà thì chạy .”

 

Tống Đông: “……”

 

Mấy vị phu tử đó còn bàn bạc tối nay sẽ ở nhà nướng thịt ăn cơ mà!

 

Sao thể ngoài !

 

Xem bọn họ tiếp kiến Lục Hoàng tử .

 

Lục Hoàng tử còn gì.

 

Thôi Vân Tố sang Tống Đông : “Đông nhi, các phu tử nhà ngươi hôm nay ăn món ngon , dẫn theo Sư nương. Sư nương cùng ngươi về nhà ăn món ngon ?”

 

“Được ạ!”

 

Tống Đông chút do dự.

 

Thôi Vân Tố bảo Tống Đông đợi , nàng hậu viện lấy chìa khóa.

 

Lục Hoàng tử đợi nàng hỏi Tống Đông: “La Lão phu nhân, thích ăn thức ăn nhà ngươi ?”

 

“Lục Hoàng tử thích ?”

 

Tống Đông hỏi xong : “Ta , chắc chắn từng ăn thử, bởi vì ăn qua đều ngon. Nếu tin, thể thử nếm qua từng món.”

 

Bọn họ trò chuyện mấy câu thì Thôi Vân Tố .

 

Ngay đó.

 

Thôi Vân Tố khóa cổng lớn ngay mặt Lục Hoàng tử: “Lục Hoàng tử, nhanh chóng cùng Tống Đông về nhà ăn cơm, thể trò chuyện với thêm nữa .”

 

Nói xong.

 

Thôi Vân Tố kéo Tống Đông xuống.

 

Đi một đoạn đường.

 

Thôi Vân Tố quan sát xung quanh, khẽ : “Đông nhi, con còn nhỏ, một e là con thấu . Bề ngoài họ tươi hớn hở, nhưng thực chất mục đích khác…”

 

“Sư nương, đang Lục Hoàng tử ?”

 

Tống Đông tiện miệng hỏi.

 

Thôi Vân Tố ho một tiếng : “Cũng gần như thế…”

 

Nghe .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-sieu-thi-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-146.html.]

Tống Đông : “Lục Hoàng tử hỏi nhiều chuyện, đều liên quan đến nhị tỷ của . Sư nương, rốt cuộc gì?”

 

“Ai mà .”

 

Thôi Vân Tố dặn dò Tống Đông: “Đông nhi, con bước quan trường, nhớ chớ nên dễ dàng chọn phe phái. Gặp bề thì còn may, gặp gì, chỉ con gặp xui xẻo…”

 

Nói xong những lời .

 

Thôi Vân Tố im lặng hồi lâu, cho đến khi thấy Hoắc Lãng chiếc xe ngựa do Phương Chính điều khiển đang chạy về phía họ, nàng mới lên tiếng: “Hoắc Lãng, chúng ở đây!”

 

Phương Chính và Hoắc Lãng đương nhiên thấy nàng và Tống Đông.

 

Chốc lát .

 

Xe ngựa dừng bên cạnh họ.

 

Tống Đông tiến lên hỏi Phương Chính: “Cữu cữu, chứ?”

 

Phương Chính lắc đầu : “Ta , chỉ là xe ngựa gặp chút trục trặc, xe ngựa của khác đ.â.m , cuối cùng đó bồi thường cho hai mươi lượng bạc.”

 

“Cũng tại Cữu cữu đấy, nếu là , ít nhất cũng đòi cả trăm lượng.”

 

Hoắc Lãng ở bên cạnh.

 

“Tiểu tử ngươi…”

 

Thôi Vân Tố liếc Hoắc Lãng, sang Phương Chính hỏi: “Phương Chính, xe ngựa của ngươi đây từng gặp vấn đề gì ?”

 

Lời Phương Chính định trả lời đến bên miệng.

 

Tống Đông tiên khai khẩu: “Dượng bất kể là lái xe bò, là lái xe ngựa đều từng xảy vấn đề, đ.á.n.h xe cực kỳ .”

 

Nếu thật sự là như thế.

 

Vậy thì chuyện xảy hôm nay là ngoài ý , mà là do .

 

Thôi Vân Tố hề lộ vẻ gì, : “Được , , mau lên xe về nhà , nếu về muộn, Tống Hạ hẳn lo lắng cho các lắm đó.”

 

Đích xác.

 

Tống Hạ ở cửa nhà ngóng trông mấy .

 

Tống Đông sống ở nhà nàng, với vai trò là tỷ tỷ, đương nhiên nàng chịu trách nhiệm về sự an của .

 

Vừa thấy bọn họ trở về.

 

Tống Hạ bước nhanh lên phía : “các cuối cùng cũng trở về , nếu các còn về nữa, cũng sắp tìm các .”

 

“Hạ Hạ…”

 

Thôi Vân Tố gọi, Tống Hạ mới chú ý phía còn một chiếc mã xa, mà Tống Đông thì chung một chiếc mã xa với nàng.

 

“Tống Hạ.”

 

Hoắc Lãng nhảy xuống mã xa: “Hoan nghênh bọn đến dùng cơm ké chứ?”

 

“Đương nhiên hoan nghênh.”

 

Tống Hạ chào hỏi mời bọn họ trong.

 

Trò chuyện một lát.

 

Tống Hạ mang bữa tối chuẩn , khi nàng bận rộn gần xong, Thôi Vân Tố gọi nàng ngoài chuyện: “Hạ Hạ, các cẩn thận Lục Hoàng tử.”

 

Hạt Dẻ Nhỏ

“Ừm?”

 

Tống Hạ khó hiểu hỏi.

 

Thôi Vân Tố kể chuyện xảy cho nàng , kể chuyện Lục Hoàng tử nhiều đến bái phỏng La Hành mà gặp .

 

“Lục Hoàng tử ngoài mặt qua tồi, nhưng bên trong là một kẻ lòng hiểm độc, loại một khi ngươi còn giá trị lợi dụng, tuyệt đối sẽ đạp ngươi , chừa chút đường lui nào…”

 

“Sư nương, , chúng sẽ cẩn thận.”

 

Tống Hạ .

 

Thôi Vân Tố thở dài một , kéo Tống Hạ sang một bên kể: “Hạ Hạ, ngươi chúng hài tử ? Bởi vì chúng đều c.h.ế.t cả , chúng c.h.ế.t vì sự chọn phe phái…”

 

Tương tự như là gia đình của mấy vị phu tử khác.

 

Bọn họ thể sống sót là bởi vì lúc đó Hoàng hậu sinh con, Hoàng thượng đột nhiên đại xá thiên hạ.

 

Sau đó.

 

Bọn họ rời khỏi Phượng Lĩnh Đế đô, quy ẩn dạy học trò.

 

Thôi Vân Tố tiếp.

 

“Đại nhi tử của chúng từ khi sinh thể , thể chịu lao ngục?”

 

“Lão Nhị tài hoa, nhưng tính cách quật cường như , chịu khuất phục, cuối cùng thà c.h.ế.t đói chứ chịu ăn những thứ bố thí, khi c.h.ế.t g.i.ế.c thê tử con , khoảnh khắc chuyện, tim như rỉ máu.”

 

“Hạ Hạ, chọn phe phái quan trọng, nếu thể chọn thì đừng chọn. Nếu lúc đó chúng lưu đày, gặp lúc Hoàng thượng đại xá thiên hạ, chúng thể sống sót đến bây giờ?”

 

 

Loading...