Xuyên Không Mang Theo Siêu Thị - Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-11-01 01:24:03
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không khổ
Kiều Liên Hoa phận Trường Phong tồi, liền gọi vọng theo Tống Lão Nhị đang xa: "Tướng công, đợi với!"
Tống Lão Nhị tuy thấy lời Kiều Liên Hoa , nhưng thèm để ý nàng , còn nhanh hơn , chẳng mấy chốc thuê xe bò, lên đó đuổi khỏi thôn.
Chỉ là.
Tống Lão Nhị xe bò, còn xe ngựa của Trường Phong một lúc, vì đuổi đến tận cổng trấn cũng thấy bóng dáng xe ngựa , càng đừng đến Trường Phong và Tống Chiêu Đệ.
Hạt Dẻ Nhỏ
Đế đô.
Trường Phong đ.á.n.h xe ngựa thành liền bắt đầu tìm y quán, tìm gần hai con phố, mới tìm một y quán cảm thấy tạm .
"Tống Chiêu Đệ, Tống Chiêu Đệ..."
Trường Phong ôm Tống Chiêu Đệ chạy trong y quán, miệng ngừng gọi. Thấy nàng vẫn phản ứng, trực tiếp ôm nàng chạy nhanh hơn.
"Đại phu, đại phu..."
Minh Sinh Đường ba vị đại phu khám bệnh, Trường Phong gọi gấp gáp như , Trương đại phu rảnh tay liền dậy về phía .
Trương đại phu đ.á.n.h giá Tống Chiêu Đệ một lượt, thấy đầu nàng quấn vải, ông khó hiểu hỏi.
"Đây là?"
"Nàng đá đập đầu."
Trường Phong vội vàng giải thích.
Trương đại phu là như , liền dẫn trong.
Đến căn phòng thường dùng để t.h.u.ố.c cho bệnh nhân.
Trương đại phu bảo Trường Phong đặt Tống Chiêu Đệ lên chiếc giường nhỏ bên cạnh.
Trường Phong đặt nàng xuống liền giục ông nhanh chóng khám cho Tống Chiêu Đệ, rằng nàng chảy nhiều máu, nếu quấn kỹ và chặt, bây giờ m.á.u thấm ướt hết lớp vải bọc .
"Được, , lập tức khám cho nàng."
Trương đại phu quan sát một chút đưa tay tháo lớp vải Trường Phong buộc .
Đó là áo khoác ngoài của Trường Phong.
Vì thời tiết hiện tại lúc lạnh lúc nóng, ngoài đều mang theo một bộ y phục.
Thời tiết hôm nay khá ấm áp.
Trường Phong chỉ mặc áo khoác mỏng, còn chiếc áo khoác dày hơn thì cất trong xe ngựa.
Khi Tống Chiêu Đệ thương.
Hắn vì cầm m.á.u cho nàng nên buộc nó lên đầu nàng.
Khi lớp vải tháo .
Vết thương đáng sợ trán Tống Chiêu Đệ hiện rõ mồn một mắt Trương đại phu và Trường Phong.
Máu ngừng chảy, nhưng vết thương đỏ trắng lẫn lộn, thịt da lật ngoài, trông vẫn chút kinh hãi.
“Vết thương của nàng nhỏ chút nào.”
“Sao nông nỗi !”
Trương Đại phu thấy Trường Phong mím môi , ông liền đến bên cạnh lấy hòm thuốc, đó mới tiến hành sạch, khâu vết thương, bôi t.h.u.ố.c và băng bó cho Tống Chiêu Đệ.
Trường Phong đợi ông xong thì : “Đại phu, nàng đá đập trúng, ngất ngay lúc đó, đến giờ vẫn tỉnh , liệu vấn đề gì ?”
Nghe .
Trương Đại phu bắt mạch, với Trường Phong.
“Bây giờ cũng khó . Cô nương ngất thể do tảng đá đập trúng thái dương, cũng thể vì nàng kinh sợ quá độ.”
“Xét theo mạch tượng và tình trạng vết thương, vấn đề của nàng vẻ quá lớn, nhưng cụ thể biến chứng gì nghiêm trọng , thì đợi nàng tỉnh mới …”
Ông tiếp tục kê một thang t.h.u.ố.c cho Tống Chiêu Đệ, bảo Trường Phong lát nữa đút cho nàng uống.
Nói xong.
Trương Đại phu đưa toa t.h.u.ố.c kê cho một tiểu đồng, bảo lấy t.h.u.ố.c và sắc thuốc.
Bên .
Tống Lão Nhị xe bò trấn tìm Trường Phong và Tống Chiêu Đệ ngay, mà thẳng đến Cận phủ.
Thấy Tống Hạ ở nhà.
Tống Lão Nhị liền xe bò thẳng đến cửa tiệm mà nàng mở.
Khi đến nơi.
Tống Hạ bước khỏi cửa tiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-sieu-thi-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-144.html.]
Hai ánh mắt chạm .
Tống Lão Nhị đ.á.n.h giá xung quanh Tống Hạ, bước đến : “Hạ nhi, Trường Phong mang Chiêu Đệ đến đây ?”
Tống Hạ ngẩn một chút đáp: “Hắn đưa Chiêu Đệ đến đây, nhưng bảo đưa nàng về mà, các gặp bọn họ ?”
Nàng là chuyện ?
Tống Lão Nhị với Tống Hạ: “Ban đầu đưa Chiêu Đệ về nhà, nhưng lâu đưa Chiêu Đệ ngay, vì nhị thẩm của con dùng đá đập thương Chiêu Đệ…”
Cái gì!
Kiều Liên Hoa cần quá đáng đến mức ?
Nàng chỉ vì Tống Chiêu Đệ chịu gả cho mà họ tìm ?
Tống Hạ ngước mắt hỏi: “Nhị bá, Chiêu Đệ là con ruột của ?”
“Đương nhiên là .”
Tống Lão Nhị phản ứng , : “Hạ nhi, (chúng ) cũng là vì cho nó, nó cuộc sống sung sướng.”
“Có thật sự là vì cho nàng ?”
Một câu hỏi của Tống Hạ khiến Tống Lão Nhị chút tự nhiên.
Tống Lão Nhị nhanh chóng chuyển đề tài: “Ngươi Trường Phong gì với Chiêu Đệ nhà ? Hắn công khai ôm nó, chuyện nếu truyền ngoài, Chiêu Đệ nhà còn gả cho ai nữa!”
Không đợi Tống Hạ gì.
Tống Lão Nhị : “Hắn ôm ngay, bây giờ chúng cũng đưa .”
“Y quán ở Đế đô chỉ mấy nhà đó thôi, cứ lượt tìm kiếm là sẽ thấy.”
Tống Hạ xong liền cùng Tống Lão Nhị lượt tìm kiếm Trường Phong và bọn họ ở từng y quán.
Bọn họ tìm kiếm ba khắc đồng hồ thì tìm thấy.
Lúc .
Tống Chiêu Đệ tỉnh , nàng choáng váng buồn nôn, rõ ràng là chấn động não nhẹ.
Trường Phong thấy nàng vấn đề gì lớn, trong lòng khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Muội tỉnh đúng lúc lắm, uống t.h.u.ố.c .”
Trường Phong đưa cả chén và thìa qua.
Tống Chiêu Đệ chỉ nhận lấy chén, nàng thèm mà lập tức uống cạn một .
Trường Phong nhịn hỏi: “Không đắng ?”
“Đắng, nhưng t.h.u.ố.c nào mà đắng?”
Tống Chiêu Đệ đưa chén cho Trường Phong, phát hiện xung quanh khác, nàng chút áy náy : “Trường Phong ca, xin , là liên lụy . Nếu , nương sẽ đối xử với như , cũng vì mà mất nhiều thời gian đến đây…”
Lời nàng còn dứt.
Trường Phong cắt ngang.
“Chuyện trách , là nhiều quá. Nếu khiêu khích mẫu , nàng cũng đến mức đối xử với như . Nói , nên xin là . Nếu những lời đó, cũng vì mà mẫu đ.á.n.h thành thế .”
“Hai các còn ở đây xin lẫn …”
Tống Hạ đẩy cửa bước , Tống Lão Nhị cũng theo .
“Hạ …”
Tống Chiêu Đệ thấy cha cũng đến, vội vàng lưng, xác định nương đến, tâm trạng đang d.a.o động của nàng mới dịu một chút.
Tống Hạ đến gần hỏi: “Bây giờ cảm thấy thế nào?”
“Hơi khó chịu.”
Tống Chiêu Đệ thành thật với Tống Hạ.
Tống Hạ xuống bên cạnh : “Đây là chấn động não, uống chút thuốc, dưỡng thương cho . Mấy ngày cần gì cả, cứ tĩnh dưỡng thật . Khỏe tính.”
Trường Phong xen lời: “Chủ mẫu , chảy nhiều m.á.u như , dưỡng thương cho .”
Tống Chiêu Đệ gật đầu.
Tống Lão Nhị chút nhịn , đến bên cạnh Trường Phong : “Trường Phong , hôm nay ngươi ôm Chiêu Đệ nhà , thấy, chuyện nếu …”
Cha nàng những lời gì?
Chẳng lẽ là Trường Phong ca bồi thường tiền?
Tống Chiêu Đệ vội vàng : “Cha, chuyện đơn giản , giải thích với những thấy là . Cứ là con đột nhiên ngất xỉu, ở gần nên ôm con lên xe ngựa…”
“Hắn mang con , bỏ chúng , chuyện giải thích thế nào?”