Xuyên Không Mang Theo Siêu Thị - Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-10-30 15:48:24
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Quý Hào đến nhà Tống Hạ.

 

Tống Thu đang ở trong bếp học món đậu phụ mapo mới do Tống Hạ dạy.

 

“Tống Thu!”

 

Quý Hào còn bước bếp cất tiếng gọi.

 

Nghe thấy tiếng gọi.

 

Tống Thu liếc một cái, tiếp tục nhóm lửa.

 

Quý Hào nhanh chân bước đến : “Nàng nấu ăn, đến nhóm lửa giúp nàng.”

 

Tống Thu từ chối, nàng đang cần nếm thử món ăn.

 

Mở nắp vung.

 

Tống Thu thấy món đậu phụ mapo chín gần xong, nàng lấy một chiếc đĩa múc .

 

Quý Hào dậy, món ăn đỏ trắng mắt, nhận đây là món gì, mở miệng hỏi Tống Thu: “Tống Thu, nàng món gì thế?”

 

“Đậu phụ mapo.”

 

Tống Thu kéo một chiếc ghế đẩu cho Quý Hào , đó lấy bát đũa đến.

 

Quý Hào thấy nàng đưa cho , khỏi mừng sợ: “Nàng, nàng cho ?”

 

“Chứ còn ai?”

 

“Chàng giúp nếm thử món ăn.”

 

Tống Thu đẩy món đậu phụ mapo đến mặt Quý Hào .

 

“Được!”

 

Quý Hào sảng khoái đồng ý, bưng bát lên đưa đũa gắp đậu phụ, gắp lên rơi xuống đĩa.

 

Tống Thu nhíu mày lấy thìa, đó múc cho gần nửa bát.

 

“Ăn .”

 

Quý Hào gật đầu, bưng lên bắt đầu ăn, đậu phụ miệng suýt chút nữa phun , ngọt cay chút đắng.

 

Tống Thu thấy Quý Hào nuốt xuống.

 

Nàng tiến gần chớp mắt hỏi: “Quý Hào, món đậu phụ mapo thế nào, ngon ?”

 

“Ngon.”

 

Quý Hào thẳng mắt Tống Thu đáp.

 

Nghe thế.

 

Mắt Tống Thu sáng hơn hẳn : “Thật ? Vậy là tài nấu nướng của tiến bộ ? Trước đây mấy đều thành công, hôm nay cuối cùng thành công…”

 

Quý Hào: “…”

 

Trước khi đến, là ai nếm thử đây?

 

Quý Hào nghĩ hỏi luôn.

 

Tống Thu khẽ ho một tiếng : “Trước khi đến, để tiểu tư Tiểu Dịch nhà nếm thử, nhưng nếm thử vài , gì cũng chịu nếm thử nữa. Ta tìm , hoặc là đang bận, hoặc là sắp bận…”

 

“Thế còn đó?”

 

Quý Hào hỏi.

 

Tống Thu ho nhẹ một tiếng: “Sau đó, đó tự nếm thử, nào nấu cũng cảm thấy khá , nhưng hiểu khó ăn. Lần cuối cùng cũng khá hơn …”

 

Hóa nàng nấu ăn dở tệ cơ .

 

Quý Hào nhịn đả kích nàng, mở miệng : “Tống Thu, nhà bây giờ cũng thiếu đầu bếp, hà tất khổ cực như , đừng nữa, cứ ăn những món bọn họ nấu .”

 

Thấy thế. Tống Thu liếc mắt : “Huynh gì chứ, mở một quán ăn…”

 

Nàng mở quán ăn ư... Với trình độ của nàng, bao giờ mới mở nổi?

 

Quý Hào với Tống Thu: “Cái chẳng đơn giản , mời một đầu bếp là chứ gì? Nếu phù hợp, sẽ giúp tìm. Nếu bằng lòng, thể cùng hợp tác mở.”

 

“Ta chỉ tự tay .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-sieu-thi-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-128.html.]

Tống Thu chờ Quý Hào gì, lấy bát đũa cho .

 

Nàng đang định gắp ăn. Quý Hào trút tuột tất cả bát của .

 

“Ngươi cái quái gì , còn kịp ăn!” Tống Thu trợn mắt .

 

Quý Hào ăn : “Ta hiếm lắm mới ăn một , thế nào cũng ăn nhiều chút chứ. Chúng quen lâu như , sẽ keo kiệt chút nhỉ?”

 

“Được, , cho ngươi ăn, tự một đĩa nữa.”

 

Tống Thu liền lấy đậu phụ.

 

Cái gì, còn nữa !

 

Quý Hào theo, khéo đụng trúng Tống Thu đang . Rầm. Khay đậu phụ trong tay Tống Thu rơi xuống đất.

 

Mặt Tống Thu tối sầm : “Quý Hào, ngươi ý gì đây, ngươi cố ý ?”

 

“Ta cố ý mà.” Quý Hào vội : “Tống Thu, đừng giận, đền cho , đền cho cả một giỏ lớn ?”

 

Sắc mặt Tống Thu dịu đôi chút.

 

Quý Hào quên mục đích đến đây, thăm dò hỏi: “Tống Thu, nhị tỷ của xuất giá , đại tỷ thì cũng đính hôn , còn thì ?”

 

Tống Thu sững , đáp: “Ta? Bây giờ đính hôn, thành cũng muộn một chút.”

 

Nàng nghĩ thế, còn nhà nàng thì ?

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Quý Hào mím môi tiến lên : “Tống Thu, trong lòng , thấy thế nào?”

 

“Huynh gì?” Tống Thu ngỡ lầm.

 

Quý Hào nhắc nữa.

 

Tống Thu lúc xác định lầm, nàng im lặng hồi lâu nên lời.

 

Quý Hào nàng : “Tống Thu, hề đùa , thích , cưới . Ta thích là chuyện ngày một ngày hai, thích từ lâu .”

 

Cái gì! Hắn thích nàng, còn cưới nàng. Chuyện . Làm thể chứ.

 

Tống Thu lùi hai bước : “Quý Hào, đừng đùa như , trò đùa chẳng hề buồn .”

 

“Ta , hề đùa .”

 

“Ta luôn chờ lớn, nhưng chờ mãi đến giờ thể đợi thêm nữa, sợ nếu , sẽ thích khác, hoặc phụ mẫu định gả cho khác.”

 

Ánh mắt Quý Hào luôn dõi theo Tống Thu, hề che giấu sự yêu thích dành cho nàng.

 

Hắn thích nàng ở điểm nào? Nàng chứ? Nàng chẳng dịu dàng tháo vát như Đại tỷ, cũng chẳng giỏi giang nội trợ như Nhị tỷ.

 

Chưa đến chuyện nàng thích . Gia đình nàng tuy cũng ăn buôn bán, nhưng so với nhà Quý Hào thì vẫn cách.

 

Hoàn hồn . Tống Thu với Quý Hào: “Huynh về , chúng hợp . Hơn nữa, còn nhỏ tuổi, đợi cập kê, Huynh bao nhiêu tuổi ?”

 

Nàng thích . Vậy là nàng thích , ?

 

Trong lòng Quý Hào vui mừng khôn xiết, dịu giọng : “Ta cũng lớn hơn bao nhiêu, nguyện ý chờ .”

 

Hắn nguyện ý chờ… Trái tim Tống Thu lập tức rối loạn. Nàng thấy Quý Hào còn tiếp, theo bản năng nàng vớ lấy cái chổi ở bên cạnh.

 

, sẽ đuổi !”

 

“Muội cứ đ.á.n.h …” Quý Hào yên, nhất quyết rời.

 

Tống Thu tức giận, bực bội : “Ta thích , cứ chây ì ở đây cũng vô ích!”

 

“Ta định chây ì ở đây, chỉ thêm với vài câu. Muội thích cũng , nguyện ý chờ. Đợi đến khi thích , sẽ đến nhà cầu hôn…”

 

Quý Hào với vẻ mặt nghiêm túc, hề giống đang đùa cợt. Rõ ràng là thật lòng thích nàng.

 

Tống Thu thèm để ý đến nữa. Quý Hào tại chỗ một lát rời .

 

Nhìn bóng lưng khuất xa. Tống Thu ghế hồi lâu nhúc nhích. Sau khi , nàng mới bắt đầu dọn dẹp đậu phụ rơi đất, thấy còn sót một ít thể dùng , nàng nhặt lên rửa sạch.

 

Nàng theo cách đó, kết quả nấu xong, suýt nữa nôn vì ăn.

 

“Không đúng nha, Quý Hào ngon lắm ?” Tống Thu phần đậu phụ Quý Hào ăn hết, nàng lấy một chút nếm thử, nếm thấy nó còn khó ăn hơn cả món nàng .

 

Tâm trạng nàng so với càng thêm phức tạp.

 

Tống Hạ đến thăm nàng, phát hiện Tống Thu bên thớt, chằm chằm món đậu phụ ma bà mắt mà nhúc nhích, nàng lấy lạ hỏi: “Tam , đang ? Không Quý Hào đến tìm , ?”

 

 

Loading...