Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Trương Hùng lấy cớ Hứa Mỹ Lam hôm nay mệt mỏi, yêu cầu cô  phòng nghỉ ngơi, còn  thì ở  rửa nồi, rửa chén và đun nước nóng. Hứa Mỹ Lam quả thật cũng thấy  mệt, cô vui vẻ đồng ý với đề nghị của Trương Hùng.
 
Vào phòng, Hứa Mỹ Lam  úp sấp  giường, cảm thấy xương cốt   đau ê ẩm. Trong lòng cô nghĩ, ngày mai  khi từ trấn  về, cô  nhanh chóng  thêm một chiếc chăn bông mới. Nghĩ , cô liền chìm  giấc ngủ.
 
Lần tỉnh dậy tiếp theo, cô  tiếng động “loảng xoảng loảng xoảng” bên ngoài cửa đ.á.n.h thức. Chuyện gì đang xảy  ? Cô kinh ngạc  bật dậy, chiếc chăn bông   cũng vì thế mà rơi xuống đất.
 
Có lẽ do  dậy quá vội, đầu óc cô  chút choáng váng. Hứa Mỹ Lam khẽ rên rỉ một tiếng     xuống. Cô nhắm chặt mắt để giảm bớt những cơn chóng mặt, tai thì  hề nhàn rỗi, chăm chú lắng   động tĩnh bên ngoài.
 
Hứa Mỹ Lam  thấy tiếng cửa mở, tiếng Trương Hùng hỏi thăm,  ngay  đó là những tiếng c.h.ử.i rủa ồn ào truyền từ ngoài sân . Nghe tiếng động,  vẻ đám    ít.
 
Điều đáng ngại là cô dường như  thấy giọng của   chồng đê tiện  (Đại Lưu). Hứa Mỹ Lam  thể  yên  nữa. May mắn là cơn choáng váng dữ dội lúc nãy  qua, cô cảm thấy dễ chịu hơn  nhiều, ít nhất cũng  thể rời khỏi giường và  .
 
Hứa Mỹ Lam chậm rãi  đến cửa, mở toang   bước  sân. Lúc , tiếng la ó, c.h.ử.i bới càng lúc càng rõ ràng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-52.html.]
Đại Lưu điên cuồng gào thét: “Mày là cái thứ xui xẻo! Hại c.h.ế.t ông bà già mày còn  đủ , giờ còn  hại c.h.ế.t cả nhà tao nữa ? Sao   là mày c.h.ế.t , giữ cái loại như mày sống  đời   gì!”
 
Lời gào thét độc địa của Đại Lưu khiến những   rõ chuyện trong lòng  khỏi nghi hoặc.
 
“Làm  thế ? Bọn họ     ở riêng  ,  giờ  kéo  đến đây  ầm ĩ?” Một  phụ nữ  hai mươi, ba mươi tuổi nhịn  , hỏi   gần nhất.
 
Người phụ nữ  bĩu môi, vẻ mặt khinh miệt rõ rệt khi  về Trương Hùng: “Còn  thể vì lý do gì nữa? Con trai ăn ngon mặc  mà  hiếu kính cha  thì coi như xong. Anh trai và chị dâu đến tìm nó  chuyện thì  hai vợ chồng bọn họ đánh. Mà hai vợ chồng nó cũng chẳng    lành gì, hai vợ chồng Tiểu Lưu  ức h.i.ế.p như , nhẫn nhịn  nổi nữa nên bà  mới đến đây chống lưng cho con trai con dâu đấy.” Nói , cô  bĩu môi,  hiệu    sang đôi vợ chồng  phía  lưng Đại Lưu.
 
“Bà Vương, bà đang  vớ vẩn cái gì ? Vợ chồng Trương Hùng trêu chọc gì đến bà mà bà  đến đây c.h.ử.i bới bọn họ. À, đúng ! Hôm qua,   bà cùng thằng con trai út định giở trò lừa đảo hai vợ chồng  , lừa  thành còn  đ.á.n.h ? Bây giờ, bà mang hận trong lòng nên mới đến đây để hủy hoại thanh danh của hai vợ chồng họ chứ gì!” Một  phụ nữ  ba mươi bốn mươi tuổi đột nhiên cắt lời. Người   ai khác chính là dì Thúy Phân,   tình cờ chứng kiến  bộ trò bịp bợm ngang ngược của bà Vương,  đó còn  Hứa Mỹ Lam hỏi thăm tình hình và tặng kẹo trái cây.
 
Dì Thúy Phân vốn dĩ   thiện cảm với Hứa Mỹ Lam vì cô  chớp mắt mà tặng bà mấy viên kẹo,  đó Trương Hùng  đến nhà bà mua gà,  nhà bà kiếm thêm chút tiền. Về tình về lý, bà  thể để  khác vô duyên vô cớ   hai vợ chồng họ .
 
“Bà  linh tinh cái gì đấy!  chỉ đang  sự thật thôi! Thôi bỏ ,  còn nhiều việc ở nhà,  thèm đôi co với bà nữa.” Bà Vương  lẽ   Hứa Mỹ Lam  cho sợ nên trở nên dè dặt hơn. Bà  liếc  thoáng qua bên trong sân,  vội vàng   bỏ  khỏi đám đông.
 
---