Hiện tại tiền  tìm thấy,   cần  vội vã  kiếm nữa. Mặc dù Trương Hùng   là  quá coi trọng vật chất bên ngoài, nhưng     tiền thì sẽ  khổ.
 
Nếu ,  tiền   chẳng còn. Giờ đây,  thầm  ơn bản  vì   tầm  xa,  để  chút tiền phòng  lúc cần kíp.
 
Nếu ,     thể  thấy ánh mắt lấp lánh rạng rỡ của vợ  khi cô  cầm tiền lên!
 
Để  cho vợ vui,    nhất định sẽ kiếm thật nhiều tiền, tích góp thật nhiều cho cô !
 
Hứa Mỹ Lam  để tâm Trương Hùng đang nghĩ gì. Cô chỉ   tiền   hề  mất,   trở  nhà, tiếp tục cặm cụi may vá cho .
 
May mà quần áo thời  kiểu dáng cũng đơn giản, dễ . Chỉ  một tiếng, Hứa Mỹ Lam   thành chiếc áo sơ mi mới cho chồng .
 
Xoa xoa đôi mắt  nhức mỏi, Hứa Mỹ Lam  dậy, thu dọn đồ đạc  giường    ngoài.
 
Trong sân  yên tĩnh, chỉ  tiếng gà con kêu chiêm chiếp yếu ớt lọt  tai, khiến cô đang  về phía nhà bếp đột nhiên dừng .
 
Là ảo giác ? Sao trong sân nhà cô   tiếng gà con? Hứa Mỹ Lam cảm thấy  buồn , trời còn  tối hẳn,   cô  thể mơ thấy những gì  đang nghĩ !
 
Trong lòng nghĩ như , nhưng bước chân của cô vô thức rẽ sang một hướng khác,  về phía nơi phát  tiếng kêu.
 
Đi  bao xa, Trương Hùng đang  xổm bên cạnh chuồng heo,  lưng về phía cô,  rõ đang  gì.
 
Hứa Mỹ Lam tiến đến  thoáng qua, hai mắt cô lập tức sáng lên!
 
Trong một cái thúng nhỏ, bảy tám con gà con to bằng nắm tay trẻ thơ đang rúc  . Lớp lông tơ vẫn còn mềm mại, chứng tỏ chúng  mới nở.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-36.html.]
“Em xem ,  mới đem về. Em thấy thích !” Trương Hùng vẫy tay, chỉ  đám gà trong thúng.
 
Hứa Mỹ Lam  gần,  xổm xuống,  lượt nhặt từng con lên xem xét. Cô  kỹ, đặt con  xuống   nhặt con khác lên, lặp  lặp  cho đến khi kiểm tra hết cả tám con. Cô chỉ thực sự hài lòng khi thấy tất cả chúng đều khỏe mạnh.
 
“Em    cái gì ?” Trương Hùng  chút buồn ,  sờ thì cứ sờ,  cô nghiêm túc cái vẻ như thể đang  việc lớn. Chẳng lẽ cô thật sự đang lựa chọn con nào  nhất ?
 
Lần  Trương Hùng thật sự  đoán sai. Cô đang kiểm tra mấy con gà . Ngoài việc xác định giới tính xem chúng là trống  mái, cô còn kiểm tra trạng thái tinh thần của chúng để xem  điều gì   , nhằm chuẩn  đưa chúng   gian của .
 
Hứa Mỹ Lam liếc  một cái, lười cùng Trương Hùng tranh luận: "Mấy con gà   lấy ở  ?"
 
“Ở nhà dì Thúy Phân phía . Năm con gà con mà con gà mái già của dì mới ấp nở  hôm qua    khác bắt , còn  tám con   mang về hết! Dì Thúy Phân  em cứ chọn, còn dư  thì mang trả  dì."
 
Kỳ thực Trương Hùng cũng  chút khó hiểu. Bình thường  cùng  trong thôn  ít tiếp xúc,  ngờ Dì Thúy Phân  là một  khá  bụng!
 
“Em sẽ lấy cả. Cứ nuôi chúng hai ngày , xem tình hình thế nào. Lỡ giữa chừng c.h.ế.t mất vài con,   chạy  trả , phiền phức lắm.”
 
Hứa Mỹ Lam  nghĩ  một cái cớ  hảo để  cho bốn trong  tám con gà 'biến mất' (nhưng thực  là chuyển   gian). Khi cô  kỹ,  hai con gà trống khỏe mạnh trong  đó.
 
“Được, đều  em hết."
 
“À, đúng . Dì   đổi gà bằng trứng  bán đứt?" Hứa Mỹ Lam hỏi.
 
“Dì Thúy Phân  tùy  trả, em xem cái nào tiện thì trả, nhưng mỗi con gà sẽ  trả thêm một xu tiền công ấp nở.” Đây là lời nguyên văn của dì Thúy Phân.
 
“Ăn cơm xong  qua trả tiền cho dì . Anh nghỉ ngơi , em  xem nồi canh gà rừng đây!” Hứa Mỹ Lam  xong liền  dậy. Cô vẫn luôn nhớ mong món canh gà rừng đó, nhưng   quá tập trung may quần áo mà quên mất thêm than củi  nồi đất. Cô   bây giờ nó  trở thành cái gì !
 
---