Nếu họ là  ,   cô  thể thường xuyên qua , xem như ruột thịt họ hàng, còn  thì thôi.
 
Cô vốn là đứa trẻ mồ côi từ nhỏ, đối với cô, tình cảm gia đình là thứ  thể  hoặc . Cô  từng trải qua, nên cũng  quá khao khát.
 
Trong thế giới quan của Hứa Mỹ Lam, chỉ    và kẻ . Chẳng hạn như chú Đổng, bởi vì ông là  thứ hai quan tâm đến cô ở thế giới xa lạ , nên cô xếp chú Đổng  phạm vi những   thể thường xuyên lui tới.
 
Đương nhiên,  đầu tiên quan tâm đến cô  ai khác ngoài Trương Hùng.
 
Xong xuôi công việc, Hứa Mỹ Lam ngẩng đầu  lên. Cô thấy  đàn ông đang cuốc đất trong sân, mồ hôi lấm tấm  trán. Chắc vì trời nóng,   cởi chiếc áo sơ mi cộc tay bên ngoài từ lúc nào  ,   chỉ còn độc chiếc áo may ô.
 
Mỗi nhát cuốc vung lên, cơ bắp     căng chặt, tràn đầy sức mạnh. Cảnh tượng  khiến trái tim Hứa Mỹ Lam bất giác đập thình thịch.
 
Tuy nhiên, ánh mắt cô khựng  khi  bộ quần áo  đang mặc. Chiếc áo may ô  quá cũ, giặt đến mức trắng bệch, cổ và viền áo  sờn rách, phía  lưng còn thủng vài lỗ nhỏ. Mỗi   vận động, một phần làn da màu nâu đồng rắn rỏi  thấp thoáng lộ , trông chiếc áo mỏng manh dường như chỉ cần dùng một chút lực là  thể rách toạc.
 
Hứa Mỹ Lam nhớ   tiền Trương Hùng đưa cho cô. Anh  nhiều tiền như  nhưng  mặc đồ cũ nát, tự khiến  trông nghèo nàn, kiếm  bao nhiêu tiền cũng  hề quan tâm đến bản .
 
Nếu    tự thương lấy ,  thì từ nay về , cứ để cô lo lắng và chăm sóc cho !
 
Sau khi hạ quyết tâm, điều đầu tiên Hứa Mỹ Lam nghĩ đến là  may cho Trương Hùng vài bộ quần áo mới.
 
Nghĩ là , Hứa Mỹ Lam vội vàng chạy  phòng. Cô lấy tấm vải  mua ở Cung Tiêu Xã  trải lên giường. Cô tìm một bộ quần áo cũ của Trương Hùng đặt lên  mẫu, mày mò đo đạc một lúc  bắt đầu cắt vải.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-35.html.]
Sở dĩ cô  tay nghề cắt may khéo léo như  là nhờ kiếp  cô từng  việc khắp nơi,  thời gian theo học một thợ cắt may  giỏi trong xưởng may lớn.
 
Chỉ cần phác họa kiểu dáng   thành hai   tấm vải, cô  thể cắt  tấm vải đủ may thành một bộ đồ  chỉnh. Sau đó cô sẽ linh hoạt "thêm béo, giảm gầy, thêm dài, bớt ngắn" tùy thuộc  vóc dáng của  mặc.
 
Đây là cách  của vị thợ may già ,  nghĩa là chỉ cần nắm vững kỹ thuật,  cao hoặc béo thì nên thêm vải,  thấp hoặc gầy thì nên bớt vải, như  mới may  bộ quần áo  vặn nhất.
 
Chỉ trong chốc lát, Hứa Mỹ Lam  cắt xong một bộ quần áo cho Trương Hùng,  hết sạch tấm vải hiện .
 
Giờ trong nhà ngay cả một tấc phiếu vải cũng  còn. May chỉ hai bộ đồ  thôi thì căn bản là  đủ dùng. Cô  chỉ   quần áo bốn mùa cho Trương Hùng, mà quần áo của cô cũng cần  đổi vì chúng quá cũ kỹ và vá chằng vá chịt. Tính , cần một lượng lớn phiếu vải mới .
 
May mắn là trong kho vật tư cô mua  khi xuyên  vẫn còn  nhiều bông và vải, đủ để  quần áo cho cả hai vợ chồng. Hiện giờ chỉ thiếu một cái cớ hợp lý để lấy chúng .
 
Nghĩ đến vật tư, Hứa Mỹ Lam chợt vỗ đầu một cái. Bây giờ cô mới nhớ  rằng cô vẫn   với Trương Hùng về chuyện  tìm thấy  tiền  mất.
 
Cô vội vàng đặt đồ cắt may trong tay xuống, chạy  sân.
 
“Trương Hùng , tiền của   mất . Em giấu nó ở một chỗ kín, nhất thời  nhớ , suýt nữa  em sợ c.h.ế.t khiếp!”
 
Trương Hùng cuốc nhát cuối cùng xuống đất  dừng . Anh  thẳng  lên ngay khi  thấy tiếng vợ gọi.
 
Biết tiền  tìm  ,  cũng thở phào nhẹ nhõm. Vốn dĩ  đang tính lên núi kiếm ít đồ đổi lấy tiền mặt, nhưng   an tâm để vợ mới cưới ở nhà một .
 
---