Hứa Mỹ Lam bật , xua tay: "Em cũng   trẻ con, lên núi là sợ hãi. Hơn nữa đây là bìa rừng thôi,  cũng nhanh chóng   mà,   việc gì ."
 
"Vậy , em cẩn thận một chút. Anh sẽ về nhanh thôi." Trương Hùng ngẫm nghĩ một lát cũng thấy  lý. Anh  kiểm tra tình hình xung quanh một ,   dấu vết của thú dữ lớn. Những con vật nhỏ như gà rừng  thỏ cũng  dám bén mảng đến gần .
 
Bước chân của  vốn  nhanh, một    thể   về về trong nửa giờ đồng hồ.
 
Nghĩ đến đây, Trương Hùng nhanh chóng chất đầy giỏ, cầm chắc con gà rừng và cá,  vội vã chạy xuống núi.
 
Hứa Mỹ Lam ngạc nhiên  bóng lưng như gió của Trương Hùng. Với tốc độ ,  tới  lui  lẽ    cần đến hai mươi phút!
 
Nhớ  lúc nãy hai  họ lên núi  mất cả tiếng đồng hồ, Hứa Mỹ Lam đỏ bừng mặt. Cô còn tưởng   kéo chân  , nào ngờ  cố ý giảm tốc độ để  cùng cô.
 
Lần lên núi  thu hoạch quả là  nhỏ: hai giỏ nấm đầy ắp, hai con cá trắm cỏ, một con gà rừng, và đặc biệt là một con lửng mà Trương Hùng bắt  ở một khu vực gần rừng sâu.
 
Nghe  mỡ lửng  thể dùng để chữa bỏng. Con mà Trương Hùng bắt   béo, mỡ   nó ước chừng nấu    bốn cân.
 
Hứa Mỹ Lam để mỡ nguội bớt,  đó cho  hai chai thủy tinh. Cô định biếu chú Đổng một ít, chú là bác sĩ, dầu lửng  tay chú sẽ càng phát huy  công dụng.
 
Cá trắm cỏ sống  lì, chúng sống sót suốt quãng đường  xuống núi. Trương Hùng nhốt chúng trong thùng gỗ, Hứa Mỹ Lam cũng  vội vàng ăn chúng ngay.
 
Hiện tại cô đang bận rộn nấu gà rừng. Trương Hùng  chặt gà rừng thành từng miếng, cô chỉ cần rửa sạch m.á.u tanh, thêm chút gia vị  cho  nồi đất hầm chậm rãi là xong.
 
Vì trở về  muộn, buổi trưa cô chỉ ăn qua loa chút đồ. Hứa Mỹ Lam nghĩ đến việc mấy tiếng nữa sẽ  món canh gà rừng thơm phức, nước miếng cô cứ chực tuôn .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-34.html.]
Sau khi bỏ gà rừng  nồi hầm, cô bước  sân thì thấy Trương Hùng đang cuốc đất. Hứa Mỹ Lam liền   phòng, đóng cửa . Chỉ một lát , cô  xuất hiện bên trong  gian riêng của .
 
Đầu tiên cô  dạo một vòng. Nhìn thấy một  hạt giống d.ư.ợ.c liệu mới gieo buổi sáng  đ.â.m chồi nảy mầm, Hứa Mỹ Lam cảm thấy thật khó tin.
 
Có vẻ như tốc độ thời gian    đổi chất lượng d.ư.ợ.c liệu. Sau khi kiểm tra xong, Hứa Mỹ Lam  lượt gieo trồng những cây con cô thu thập  từ  núi   gian.
 
Nhìn mảnh đất trống dần  lấp đầy, trong lòng cô dâng lên niềm thỏa mãn.
 
Cô nghĩ tới việc nuôi gà, trồng rau, và trồng lương thực trong  gian. Việc cấp bách  mắt là  tìm một ít tre về để  hàng rào, quây chuồng gà .
 
Nhận  còn cả núi việc  tự tay , Hứa Mỹ Lam  khỏi thấy đau đầu.
 
Thôi kệ, cứ thong thả mà ,  việc  cũng sẽ   đấy.
 
Trương Hùng đang ở nhà, Hứa Mỹ Lam  dám nán  quá lâu trong  gian. Cô lập tức bước  ngoài,  hề nghỉ ngơi.
 
Cô   sân, lấy một cái chậu gỗ to, rửa sạch những cây nấm  hái. Nhân lúc Trương Hùng  chú ý, cô cũng nhanh chóng lấy và rửa sạch chỗ nấm hái trong  gian.
 
Sau khi rửa sạch  nấm  lấy  từ  gian, cô  lấy thêm nữa. Cô còn giữ   một nửa giỏ trong  gian, để dành ăn tươi dần.
 
Với hai chiếc sọt nấm ngoài sân, Hứa Mỹ Lam chỉ giữ  một phần nhỏ để dùng ngay, phần còn  cô trải đều lên chiếc sàng tre lớn mang  phơi khô.
 
Số nấm còn , Hứa Mỹ Lam chia  ba phần: một phần cho chú Đổng, một phần cho gia đình Dì (của nguyên chủ). Mỗi phần cô chia  quá nhiều mà cũng  quá ít. Hứa Mỹ Lam    keo kiệt, nhưng cô  từng gặp chú của Trương Hùng, nên  rõ tính nết họ  .
 
---