“Nếu như bà   cái chân của con trai bà,   ngại kêu Trương Hùng thật sự phế cái chân của  . Không  chỉ  một trăm đồng tiền , chúng  mua !”
 
Thân thể của Bà Vương run lên vì sợ hãi. Bà  ngờ  đàn bà ốm yếu trong lời đồn  là một kẻ độc ác như .
 
Không để ý đến khuôn mặt sợ hãi và méo mó của Bà Vương. Hứa Mỹ Lam  về phía trưởng thôn.
 
“Trưởng thôn, chúng  thực sự xin , vì chuyện của chúng  mà chậm trễ thời gian  việc của nhiều  như . Hiện tại vẫn còn sớm, chúng  sẽ  quấy rầy nữa, trong nhà còn  một  việc cần Trương Hùng giúp đỡ,  thể xin trưởng thôn chiếu cố cho Trương Hùng nghỉ  một bữa   ạ?”
 
Hứa Mỹ Lam nở một nụ   mặt,  chuyện với trưởng thôn   khác với lúc  chuyện với Bà Vương. Thấy trưởng thôn gật đầu, cô liền kéo Trương Hùng  thẳng,   đầu .
 
Chuyện còn ,  lẽ trưởng thôn  thể tự  giải quyết.
 
Thấy hai   xa, Bà Vương mới thở phào nhẹ nhõm. Đối mặt với sự chỉ trỏ của những  xung quanh, bà  ước gì  thể ăn tươi nuốt sống Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng để giải tỏa mối hận.
 
Tuy nhiên, bà    là loại    đầu óc. Bà  hung hăng như  là vì Trương Hùng tuy  vạm vỡ nhưng vốn hiền lành,  thèm chấp nhặt với một bà lão,  càng  dám động tay chân. Bà  chỉ cần  lóc la lối giữa thanh thiên bạch nhật, Trương Hùng chắc chắn sẽ ngoan ngoãn móc tiền  để cầu yên.
 
Sau nhiều  tính toán, bà   ngờ rằng cô vợ mới cưới của Trương Hùng còn lợi hại hơn . Nghĩ đến cảnh mới   Hứa Mỹ Lam  bà  như   c.h.ế.t và   phế bỏ chân của con trai bà, Bà Vương  khỏi cảm thấy trong lòng ớn lạnh.
 
“Được ,   gì để xem nữa, chúng    việc !”
 
Thấy sự việc  đến hồi kết, trưởng thôn vội vàng đuổi   ,  bước đến chỗ hai  con còn đang   đất và đá mỗi  một cái.
 
“Còn  mau  dậy! Hai cái chân  thật sự   nữa hả!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-31.html.]
 
Vừa  ông   rõ ràng những lời Hứa Mỹ Lam uy h.i.ế.p Bà Vương, đồng thời cũng mừng cho Trương Hùng,  một cô vợ lợi hại như  giúp đỡ,   sẽ  cuộc sống  .
 
Về phần tin đồn Hứa Mỹ Lam là một  ốm yếu bệnh hoạn, ông  tự động xem nhẹ, dù  trị  Bà Vương ngoan ngoãn đến mức ,   thể là một  thường tình!
 
Bà Vương và Trương Căn Bảo định  thêm một lát, đợi    hết  mới  dậy.  khi  trưởng thôn nhắc đến Hứa Mỹ Lam, hai  vội vàng  bật dậy và lao  khỏi nhà mà  dám ngoảnh đầu .
 
Một  thôn dân   xa  thấy hai  con họ chật vật chạy thục mạng  khỏi ủy ban, liền  nhịn  mà bật . Hôm nay quả thật hai  con họ   mất hết mặt mũi  cả thôn !
 
Ở bên , Hứa Mỹ Lam kéo Trương Hùng về nhà. Trương Hùng thấy sắc mặt vợ  chút khó coi, cứ ngỡ cô đang giận dỗi.
 
“Vợ ơi, em   chứ? Có  em mệt  ?”
 
Hứa Mỹ Lam liếc  Trương Hùng một cái,  mặt lộ  vẻ khó hiểu, "Em  gì  chuyện gì. À, đúng , em còn    đó, nếu em  tới,  thật sự sẽ để cho bà lão  tùy ý la lối  lóc ?"
 
Trương Hùng  Hứa Mỹ Lam là đang bênh vực cho , vì    về phía cô bằng ánh mắt đầy cưng chiều.
 
“Anh chẳng    vợ  thông minh lanh lợi sẽ đến cứu  ? Cho nên  mới để vợ  thể hiện tài năng một phen chứ!"
 
Hứa Mỹ Lam cảm thấy hả hê khi nghĩ đến cảnh   cô  khiến bà lão  ăn mấy cái tát ê chề. Cô quả thật  tự hào về bản .
 
“Hôm nay  thật sự nên cảm ơn em mới . Nếu  thì còn    sẽ  bà lão  ức h.i.ế.p thành cái dạng gì. À, đúng ,    trong thôn  ai bán hạt giống  gà con ? Em  tranh thủ lúc  đang nghỉ ngơi, ở trong sân  một cái vườn rau, thuận tiện nuôi thêm vài con gà con.”
 
---