Cô cảm thấy bản   dường như càng lúc càng trở nên lười biếng! Cô cũng  rõ tại   như thế , ngày nào cũng thấy uể oải, cứ như thể ngủ  đủ giấc. Chắc là do trời   thu, mùa   dễ khiến   sinh buồn ngủ.
 
“Mỹ Lam , con  học ở trường nhớ  cẩn thận một chút, đừng nên va chạm với  khác, cũng  cần vận động quá mạnh,  tự bảo vệ bản   cho . Còn Tiểu Hùng, con nhớ bảo vệ vợ  cho thật kỹ đấy!”
 
Thấy Hứa Mỹ Lam vẫn còn mơ màng khi ăn, chú Đổng  khỏi dặn dò thêm vài câu. Dù trong lòng ông   nghi ngờ, nhưng đây   là lúc để vạch trần. Ông chỉ  thể khéo léo nhắc nhở hai  mà thôi.
 
Vừa dứt lời, chú Đổng liền nhận thấy sự khác biệt rõ rệt giữa phản ứng của hai đứa. Hứa Mỹ Lam vẫn còn ngơ ngác  trân trân, chỉ gật đầu một cách máy móc, còn Trương Hùng  đột nhiên ngẩng phắt đầu dậy đầy hưng phấn,  thẳng về phía chú Đổng.
 
Thấy Trương Hùng  phản ứng, chú Đổng mỉm , khẽ gật đầu một cái. Xem  vẫn   hiểu  ý của ông, thế là ông thấy lòng nhẹ nhõm phần nào. Thật là! Ông  lớn tuổi  mà vẫn  lo lắng cho mấy đứa nhỏ , đúng là vất vả thật đấy, nhưng loại cảm giác lo lắng cho bọn nhỏ như  cũng  ông  đỗi vui mừng.
 
Hứa Mỹ Lam chẳng hề để ý đến hai  họ đang trao đổi bằng ánh mắt. Cơn buồn ngủ tan , cô dồn hết tâm trí  chiếc bánh rán trong tay,  ăn  cảm thán: Hóa  tay nghề  bánh của chú Đổng  đỉnh cao như ,  đây  cô  hề   nhỉ, nhất định là ông   cố tình giấu nghề !
 
Xem  cô  tìm cách nào đó để chú Đổng bộc lộ hết tài nấu nướng của , ừm, cứ quyết định  ! Sau khi mở miệng thật to c.ắ.n một miếng lớn chiếc bánh rán giòn rụm, thơm ngon, Hứa Mỹ Lam  hạ quyết tâm  nữa! Chú Đổng và Trương Hùng vui vẻ ăn sáng  khi  trao đổi xong xuôi, mà chẳng hề   rằng   đang âm mưu tính kế với  chỉ vì một miếng đồ ăn ngon!
 
Ăn sáng xong, Trương Hùng thong thả đạp chiếc xe đạp chở Hứa Mỹ Lam đến trường. Suốt quãng đường ,    một lời nào.
 
Cuối cùng, Hứa Mỹ Lam cũng nhận thấy sự bất thường, cô dùng ngón tay chọc  lưng Trương Hùng: “Anh đang nghĩ ngợi chuyện gì ,  cứ im lặng thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-202.html.]
 
Cú chọc nhẹ  lưng cuối cùng cũng kéo Trương Hùng khỏi dòng suy nghĩ miên man. Hiện tại, lòng  rối bời,  mong chờ   lo sợ.
 
Anh ngẫm  những biểu hiện khác thường của vợ  mấy ngày nay: thích ngủ, thích ăn đồ chua cay, ngoại trừ   phản ứng nghén  thì  thứ khác đều  giống. Điều  khiến   khỏi nghi ngờ liệu vợ   thật sự đang m.a.n.g t.h.a.i , nhưng   sợ  mừng hụt, vì  đó chú Đổng từng  cơ thể cô  tổn hại nặng nề và khả năng  con là  khó!
 
Dù   nữa,    , chỉ cần chờ đến tối khi vợ ngủ say,  lén bắt mạch cho cô một chút là  thể  kết quả ngay. Tốt hơn hết là bây giờ  nên  cho cô  suy đoán giữa  và chú Đổng, kẻo  chỉ  cô thêm buồn tủi!
 
“Không  gì, chỉ là lâu    học,  thấy  hồi hộp chút thôi!”
 
“Ha ha ha, em  ngờ một  đàn ông to lớn như  mà cũng sợ  học đấy. Không  , đừng sợ! Cứ gọi một tiếng ‘chị’ ,   ở trường em sẽ bảo vệ cho !”
 
Lần đầu tiên Hứa Mỹ Lam   một  đàn ông trưởng thành  sợ  học nên cô  nhịn  . Tuy nhiên, vì lòng tự trọng của  đàn ông nào đó, cô vẫn cố gắng kìm nén tiếng  .
 
Thế nhưng, điều đó cũng  ngăn  cô tiếp tục trêu ghẹo . Khóe miệng Trương Hùng giật giật. Cô gái nhỏ  tuổi còn  lớn, mà    chị của  ư? Chuyện  cũng   là  thể.
 
Không thấy ai xung quanh,   ngả  về phía , kéo gần  cách với Hứa Mỹ Lam đang   chỗ  . “Muốn  gọi em là chị cũng  khó. Chỉ cần tối nay về phòng, em   gọi thế nào,  sẽ chiều theo ý em mà gọi như thế.”
 
---