"Vợ ơi, mau  đây mà xem  đàn ông của em chạy khắp phố lớn ngõ nhỏ, đổi mãi mới  con cá trắm cỏ ,  nấu món gì thì tùy ý em chọn nhé!" Trương Hùng  với vẻ mặt đầy mong chờ  khen ngợi, khiến Hứa Mỹ Lam chỉ  giật giật khóe miệng, chẳng  nên lời. Tên ngốc  từ nhà ai chạy  thế, mau mau bắt  !
 
"Anh cứ thế giao cho em , cũng    sạch cá giúp em ? Dù  thì cũng đến sớm hơn dự định, đêm nay gia đình dì cả quả là  phúc  ăn ngon . Anh  vất vả !" Hứa Mỹ Lam liếc  Trương Hùng với ánh mắt đầy ẩn ý, đặt mu bàn tay  lưng,  xoay  khẽ lắc m.ô.n.g bỏ .
 
"Này, vợ ơi..." Trương Hùng đưa tay    gì đó, nhưng   bỏ xuống, trong lòng thở dài, tự hỏi tại   nhận  một lời khen từ vợ   khó khăn đến  chứ! Mãi cho đến khi   phòng bếp, Hứa Mỹ Lam mới bật  thành tiếng.
 
Ngày hôm   khi ăn sáng xong, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng dẫn chú cả Trương cùng    xem nhà. Căn nhà  vốn dĩ   họ sửa sang  một ,  là sửa chữa, nhưng kỳ thực cũng chỉ đơn giản là quét dọn, sắp xếp  thôi. Năm gian phòng trong sân  họ chia  thành ba gian, ở giữa  rào chắn bao quanh,  vặn tạo thành ba khu vực độc lập riêng biệt. Dì cả Dương Quế Hoa  liếc mắt  ưng ngay gian phòng  ở ngoài cùng gần nhất. Vốn dĩ  gian bên trong các căn phòng  đều  nhỏ, chỉ cần ngăn gian phòng ở giữa  là  thể chia thành hai phòng độc lập. Ngay cả Trương Quốc Hưng và Trương Ái Quốc, những  vốn   ý kiến gì, cũng gật đầu lia lịa.
 
Nếu   ý,  chuyện tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều. Dương Quế Hoa quyết định hôm nay  chuyển đến ngay. Bà   ở nhà cháu trai, cháu dâu thì họ sẽ chẳng  gì , nhưng đúng như câu tục ngữ: “Ổ vàng ổ bạc  bằng ổ ch.ó của chính .” Ở  thì cũng cần  một mảnh đất nhỏ thuộc về  mới yên lòng. Thấy cả nhà họ chú cả nôn nóng  chuyển , Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng cũng chỉ khuyên nhủ qua loa vài câu  để họ tự quyết. May mắn là họ mới đến hôm qua, hành lý vẫn  mở , nên chỉ cần một chuyến là vận chuyển  hết  thứ.
 
Hứa Mỹ Lam giúp Dương Quế Hoa dọn dẹp  căn nhà một  nữa, sắp xếp  những đồ đạc nên , và ghi nhớ những vật dụng còn thiếu để lát nữa  Cung Tiêu Xã mua bổ sung. Cũng may,  nhiều thứ   Hứa Mỹ Lam loại bỏ từ căn nhà cũ,   nhiều thứ  thiếu hụt, điều  cũng giúp Dương Quế Hoa tiết kiệm   ít tiền.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-201.html.]
Sau khi  thành xong công việc bận rộn ở đây, một ngày nữa  trôi qua. Họ chỉ nấu vài món đơn giản để giải quyết bữa tối,  Hứa Mỹ Lam liền leo lên giường nghỉ ngơi sớm.
 
Cô cũng chẳng hiểu vì , mấy ngày nay trong  cứ thấy rã rời, chỉ  ngủ. Mặc dù cô cảm thấy mệt mỏi, nhưng cô   việc nặng nhọc gì , ngoài việc ăn ba bữa cơm mỗi ngày, cô chỉ  sách và dọn dẹp nhà cửa một chút,  nhàn nhã. Trong lúc mơ màng, Hứa Mỹ Lam luôn cảm thấy   quên mất một điều gì đó cực kỳ quan trọng.  cô  kịp suy nghĩ kỹ thì  chìm  giấc ngủ.
 
Trương Hùng  khi tắm rửa sạch sẽ bước  phòng, thấy vợ   ngủ say,  nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên khuôn mặt ửng hồng của cô. Trương Hùng khẽ thở dài,  còn nghĩ tối nay sẽ bồi dưỡng tình cảm vợ chồng một chút,  ngờ cô  ngủ nhanh như . Tuy nhiên, thấy vợ ngủ say sưa,  cũng  nỡ đ.á.n.h thức cô dậy. Chẳng còn cách nào khác,  đành ôm chặt cô  lòng n.g.ự.c để xoa dịu cảm giác trống trải của riêng .
 
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt một cái  đến ngày nhập học!
 
Chú Đổng  dậy sớm chuẩn  bữa sáng cho hai . Kể từ  sự việc  đó, chú  còn  ngoài  việc nữa, mà hầu hết công việc nội trợ trong nhà đều do chú gánh vác. Mấy ngày nay Hứa Mỹ Lam cứ ngủ vùi  giường, nên chú Đổng luôn sẵn lòng  luôn phần bữa sáng.
 
Sáng nào Hứa Mỹ Lam cũng là  dậy trễ nhất, điều  khiến cô cảm thấy  ngượng ngùng.
 
---