Tuy nhiên,  khi  thấy bộ quần áo   Hứa Mỹ Lam, cô  liền khinh thường  nhạo một tiếng.
 
Hôm nay vì dọn dẹp nhà cửa nên quần áo   Hứa Mỹ Lam dù   chỗ vá nào nhưng   giặt bạc màu,  thoáng qua trông  cũ kỹ.
 
Hứa Mỹ Lam thấy  nhà của  bé mũm mĩm  đến nên  để ý tới nữa. Cô thấy Trương Hùng cũng đang  về phía , Hứa Mỹ Lam cũng chuẩn   tiếp  trong.
 
Không ngờ mới  cất bước chân    phụ nữ trẻ tuổi đó gọi !
 
“Này, cái cô nhà quê , đụng  con trai    lẳng lặng bỏ  luôn  ? Cô coi thường chúng  quá  đấy!”
 
Hứa Mỹ Lam  , ánh mắt khẽ liếc   phụ nữ trẻ tuổi. Cô thấy   xung quanh cũng đang  ,  dáng vẻ , giống như những lời    chính là để cô  thấy. Thấy , Hứa Mỹ Lam  chút buồn , tự hỏi vận khí của  cũng chẳng hề tầm thường chút nào,   lý do gì,   cũng  thể chọc  khác! Có lẽ là do  cô trông  dễ  bắt nạt.
 
“Chị  chuyện thật buồn .  còn  kịp đụng  một góc quần áo của con trai chị,    đụng  nó? Đồng chí ,  đổ  ăn vạ như  cũng  nên  lộ liễu thế !”
 
Sắc mặt của  phụ nữ trẻ tuổi lập tức biến sắc  khi  những lời đó. Cô   kỹ Hứa Mỹ Lam  đ.á.n.h giá cô một  nữa, trong lòng cảm thấy tự tin hơn vài phần.
 
“Cái đồ nhà quê  thật là hài hước. Chúng  là ai mà   tìm một thứ nghèo hèn như cô để ăn vạ!” Giọng điệu của  phụ nữ trẻ tuổi  khinh thường,  đầy kiêu ngạo.
 
“Thôi  , đừng tranh cãi nữa!”
 
Thấy đám  vây quanh càng lúc càng đông,  phụ nữ trung niên sang trọng khẽ nhíu mày, nhẹ giọng quát lớn. Cô gái trẻ  dường như  sợ bà ,   liền vội vàng cúi đầu  lui  phía   phụ nữ trung niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-188.html.]
 
Người phụ nữ trung niên thấy  cũng  hài lòng, dù con dâu tuy   bỗ bã, nhưng     lời bà  .
 
Sau khi con dâu lui về ,  phụ nữ trung niên  Hứa Mỹ Lam: “Cô gái,   chuyện sai thì  xin , nếu cô đụng  cháu trai của  , cô   một lời xin  chứ. Đó là phép tắc tối thiểu của một con   giáo dục!”
 
Tuy rằng    chuyện  nhẹ nhàng, nhưng Hứa Mỹ Lam  cảm thấy  kỳ cục. Còn  hỏi rõ tình huống, liền  phân rõ trắng đen  tìm cô gây khó dễ một cách bừa bãi như .
 
Hơn nữa,   giả nhân giả nghĩa,  hề đơn giản.
 
Tuy nhiên, cô cũng   là  mà bất cứ ai  thể tùy tiện bắt nạt. Cô vốn còn nghĩ đối phương là một đứa trẻ, khi thấy nó té ngã còn  đành lòng,  tiến lên hỏi thăm. Bây giờ nghĩ ,  bé mũm mĩm  ngay từ đầu  cố tình đ.â.m sầm về phía cô!
 
Nếu   do cô né tránh, cô sẽ là   ngã xuống những bậc thang đá .
 
 điều khiến Hứa Mỹ Lam tò mò hơn là cô   rõ về những  ,  chuyện hôm nay là do nguyên nhân gì.
 
Tuy nhiên, bất kể là vì nguyên nhân gì, cô cũng   là  dễ  bắt nạt. Khóe miệng cô cong lên một vòng cung châm chọc, “Hai vị, bác gái và chị gái đây, nếu mắt hai vị  , thì nên về nhà mua kính lão mà đeo, đừng    khỏi nhà  vội vàng đổ oan cho  khác. Một góc quần áo của con trai chị  còn  hề đụng ,     thể đ.á.n.h nó! Còn  bé nhỏ ,  dối thì lưỡi sẽ  cụt,    còn ai    nữa . Đến lúc đó  sẽ trở thành một con quái vật   bạn bè.”
 
Đang lúc đôi bên lời qua tiếng , chẳng  từ bao giờ Trương Hùng    mặt Hứa Mỹ Lam. Anh lạnh lùng lướt mắt qua ba  họ,   thẳng   bé béo mũm mĩm. Không  là cố ý  vô tình,  đưa tay lên vuốt vuốt sống mũi ,  kéo nhẹ đầu mũi  bên ngoài một chút.
 
Cậu bé béo mũm  thấy hành động đó thì "Oa!" lên một tiếng  bật ,    hét lớn: "Con   mũi dài, con   mũi dài !" Những  vây quanh thấy cảnh  thì còn gì mà  hiểu nữa, đứa trẻ  rõ ràng là   lớn dạy  dối!
 
---