Có một chút  vui.
 
Ánh mắt chú Đổng lạnh , ông đang chuẩn  nổi cơn thịnh nộ. Chuyện đụng chạm đến ông thì thôi, ông  chấp vặt.   đụng đến Mỹ Lam, con gái nuôi của ông, thì ông tuyệt đối  thể bỏ qua  nữa!
 
Hứa Mỹ Lam kịp thời giữ Chú Đổng  ( đang định ), cô đảo mắt liếc  Triệu Văn một cách lạnh lùng.
 
Triệu Văn bất giác run lên khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Hứa Mỹ Lam, nhưng trong lòng  càng thêm bực bội!
 
“Sao cô    kiểu đó? Chẳng lẽ   sai ? Cô là con gái, sớm muộn gì chẳng là  của nhà khác. Học vấn  cao đến mấy thì  ? Chẳng lẽ cô  nuôi nổi cha cô !”
 
Hứa Mỹ Lam mỉm , thấy   thật nực . Cô chẳng hề đắc tội gì,  mà   cứ tìm đến gây chuyện. Nhìn dáng vẻ Triệu Văn, chắc hẳn cô   từng trải qua sóng gió gì, cuộc sống đúng là quá sung sướng!
 
“Bác gái, bác  thế là  đúng . Bác hỏi   nuôi nổi cha  ?  xin khẳng định là ! À ,  quên giới thiệu,  là vợ của con trai ông , tức là con dâu. Sợ rằng  phận con dâu của  còn thích hợp hơn đấy ạ!”
 
“Cô!” Môi Triệu Văn run lên,  Hứa Mỹ Lam chặn họng    lời nào.  điều khó chịu hơn vẫn còn ở phía . Hứa Mỹ Lam nhẹ nhàng chải  tóc, mỉm  rạng rỡ với Triệu Văn  thong thả  tiếp.
 
“À, suýt nữa thì  quên  với bác gái rằng  đàn ông của  cũng  khéo đỗ cùng trường đại học với  đấy. Thế nên chú nhỏ nhà bác  cần  chạy đến đây mà tự rước lấy nhục !”
 
Vừa dứt lời, Hứa Mỹ Lam  thấy Triệu Văn trừng mắt   một cách hung tợn. Cô   kịp ăn bữa cơm trưa, vội vàng bỏ  câu "Đồ thật   điều!"  ôm hộp cơm chạy biến khỏi nhà bếp!
 
Hứa Mỹ Lam khẽ bĩu môi, gạt    khỏi đầu. Cô lấy hộp cơm của  ,   chiếc ghế trống bên cạnh Chú Đổng và bắt đầu ăn.
 
Thấy cảnh tượng đó, Chú Lý  khỏi cảm thán trong lòng: Tuổi còn trẻ mà  ứng xử khéo léo như , quả  hổ danh là  đỗ đầu trường đại học!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-172.html.]
 
“Anh Đổng,  giấu kỹ thật đấy, trong nhà  những hai sinh viên mà chẳng thấy  nhắc đến bao giờ. Hôm nào   mời  đến nhà uống một ly rượu mừng, để  lây chút  khí vui vẻ chứ!” Chú Lý  với giọng nửa đùa nửa thật.
 
Nghe thế, Chú Đổng liền cầm đũa gắp một ít thịt kho tàu bỏ  hộp cơm của Chú Lý. Thấy , Chú Lý vội vàng  sức ngăn cản.
 
Vươn tay đẩy hộp cơm của   xa: “Anh Đổng ơi,   gì ! Anh đừng gắp nữa, em  no bụng .”
 
Đáng tiếc, động tác của Chú Đổng quá nhanh, ngay lúc Chú Lý vươn tay ngăn , ông  gắp một phần ba chỗ thịt kho tàu  hộp cơm của Chú Lý !
 
“  cho  thì  cứ ăn . Để  nếm thử tay nghề nấu nướng của con dâu  cái . Khi nào rảnh rỗi,  cứ sang nhà , hai  em   vài chén.”
 
Nói xong, Chú Đổng còn cầm đũa gắp thêm cho Chú Lý hai miếng lạp xưởng. “Nếu  coi  là  trai thì   cần  khách sáo. Mau ăn !”
 
Chỉ một câu  đó  khiến Chú Lý  thể từ chối thêm. Anh  món thịt kho tàu béo ngậy cùng lạp xưởng trong hộp cơm, lòng vô cùng cảm động. Anh nhẹ nhàng gắp một miếng đưa  miệng, nhai thật chậm rãi.
 
Thịt kho tàu do Hứa Mỹ Lam  quả thật béo bùi, thơm lừng và mềm tan. Chú Lý thấy luyến tiếc khi  nuốt miếng thịt trong miệng xuống.
 
Chú Lý thật cẩn thận đậy hộp cơm , chuẩn  mang về nhà cho cả gia đình nếm thử cái hương vị mới mẻ, đậm đà .
 
Chú Đổng  thấy  cũng   gì, thậm chí nét mặt còn chẳng hề  đổi. Suốt buổi sáng hôm nay, ông cũng  hề nhàn rỗi,  tìm hiểu kỹ lý lịch của mấy   việc trong phòng khám  !
 
Hoàn cảnh của Chú Lý là nhà   già  liệt giường cần  chăm sóc. Mặc dù   việc ở phòng khám,  công việc  định, khiến khá nhiều cô gái để ý, nhưng thật đáng tiếc, cứ mỗi  họ  tin     bại liệt cần  chăm sóc, họ đều dứt khoát rời   chút do dự.
 
---