Nhìn bên trong hộp cơm   chất đống thịt kho tàu đang bốc khói, miếng nào miếng nấy dày dặn, béo ngậy, thơm lừng. Tính sơ sơ cũng  ba bốn lạng, còn  kể món lạp xưởng thái khoanh đặt bên cạnh  nữa chứ!
 
Chú Đổng hiểu Hứa Mỹ Lam đang cố tình chống lưng và hỗ trợ , vì  chắc chắn   thấy những lời châm chọc của Triệu Văn lúc nãy! Đứa trẻ  cảm thấy đau lòng cho ông nên mới  và  như . Như là  thấu suy nghĩ trong lòng, Hứa Mỹ Lam  nghiêng  sang, khẽ nháy mắt với ông.
 
Chú Đổng thấy thế, cố gắng nhịn . Nhìn thấy khuôn mặt của Triệu Văn  khi Hứa Mỹ Lam mở hộp cơm   tái mét , tím tái như gan heo, trong lòng chú Đổng cảm thấy vô cùng hả hê, vui sướng!
 
Hôm nay là ngày  việc đầu tiên của ông . Ông cứ nghĩ  thể mua cơm ở nhà ăn phòng khám, nhưng  ngờ cơm trưa ở đây   đều  tự chuẩn , giữa trưa mang đến phòng bếp hâm nóng  một chút là ăn  .
 
Không còn cách nào khác, ông đành  mua hai chiếc bánh bột ngô của một  đồng hương ở gần đó   trở . Không ngờ khi Triệu Văn  thấy chiếc bánh bột ngô  tay ông, cô  liền bắt đầu buông lời châm chọc, mỉa mai. Chú Đổng tự cảm thấy  là một trưởng bối  , nên   hai câu cũng   gì đáng kể.
 
  ngờ lúc  Hứa Mỹ Lam  đem đồ ăn đến đây,  những thế còn giúp ông  trút giận!
 
“Anh Đổng, đây là con gái của  ,  cô bé xinh xắn quá!”
 
Chú Đổng  thấy những lời  liền  vui vẻ, vẫy tay và khiêm tốn : “Cậu đừng khen con bé nữa, nếu  khen nó thêm  nữa, nó sẽ quên cả trời đất mất thôi! Nào, để cha giới thiệu với con, đây là đồng nghiệp của cha, đồng chí Lý, con  thể gọi   là chú Lý! Còn đây là con gái nhỏ của , tên con bé là Mỹ Lam!”
 
Chú Đổng chỉ nhắc đến chú Lý và cố tình  đề cập đến một chữ nào về Triệu Văn.
 
“Xin chào, chú Lý!” Hứa Mỹ Lam lễ phép chào hỏi, thậm chí  thèm liếc mắt  đến Triệu Văn một cái.
 
Người đàn ông  gọi là chú Lý   liền gật đầu với cô: “Chú chào con,    rảnh thì đến đây chơi thường xuyên nhé!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-171.html.]
Chú Đổng vội vàng vẫy tay, “Không  , con bé   ở nhà ôn tập, nếu   kỳ nghỉ hè  đến khi khai giảng điểm  của nó sẽ  giảm xuống mất!”
 
Nói về việc  học, sắc mặt vẫn luôn khó coi của Triệu Văn, đột nhiên hai mắt sáng lên xen miệng  .
 
“Nói đến học hành, thành tích học tập của cháu trai nhà  vẫn thực sự  tệ chút nào, trong kỳ thi đại học  , cháu em nhà   thi đỗ  trường đại học  thứ hai cả nước ở Kinh Thành! Bác sĩ Đổng, nếu con gái  học hành kém quá,   thể hỏi cháu trai  một tiếng,     nể tình  mà chỉ bảo cho cô bé vài đường!”
 
Nói xong, cô  còn  đắc ý liếc  Hứa Mỹ Lam, đôi mắt  rõ ràng là đang khoe khoang!
 
Hứa Mỹ Lam   suýt nữa bật  thành tiếng. Bởi vì cô  và chú Đổng cùng  chung với  nên cô cũng  giữ một chút thể diện cho cô , nhưng mà lời nên  thì vẫn  , để  cho cô  về  còn ở  lưng   chú Đổng với những  khác!
 
Vì , Hứa Mỹ Lam tươi  với Triệu Văn: “Cháu xin thôi bác Triệu ạ, năm nay cháu  vặn  nhận  Đại học Hoa Đại ở Kinh Thành . Thế nên, cháu trai của bác cứ để thời gian  chỉ dạy những  khác còn cần thiết hơn.”
 
Khi Triệu Văn  Hứa Mỹ Lam gọi  là bác gái, đôi mắt ti hí của cô  trợn trừng, hận  thể lao đến c.ắ.n xé Hứa Mỹ Lam.  khi cô   thấy Hứa Mỹ Lam    nhận  Đại học Kinh Thành, lúc  cô      nên lời!
 
Đại học Kinh Thành,  là chỉ trường  đầu cả nước. Còn những trường khác, tuy  ở Kinh Thành nhưng khi giới thiệu đều  thêm  chữ "thứ mấy" ở đằng , y như trường của cháu trai Triệu Văn ,  giới thiệu là trường  thứ hai Kinh Thành!
 
 Triệu Văn vẫn  thể     đắc ý  mặt , vì  vẫn là nhịn    một câu.
 
“Có gì to tát hơn   cô bé, học nhiều như thế để  gì,   cũng  gả cho  khác thôi!”
 
Nghe , đừng  là Hứa Mỹ Lam và chú Đổng, ngay cả  đàn ông tên Lý  cũng khẽ cau mày.
 
---