Cô tự hỏi rốt cuộc    . Cứ ban ngày nghĩ gì thì ban đêm   mơ thấy nấy. Có lẽ  thời gian  cô quá căng thẳng, vẫn là  nên suy nghĩ quá nhiều, kẻo thật sự dễ sinh  ảo giác.
 
Hứa Mỹ Lam lắc đầu, gạt bỏ cảm giác bồn chồn  . Nhiệm vụ quan trọng nhất của cô bây giờ chính là  bếp!
 
Vì là ngày đầu tiên dọn đến nhà mới, bữa tối hôm nay vô cùng phong phú:  thịt kho tàu, canh trứng,  còn phần thịt gà kho từ hôm  vẫn  ăn hết.
 
Để cân bằng  các món mặn, Hứa Mỹ Lam xào thêm một đĩa đậu que xanh mướt và một đĩa cải thìa. Bữa cơm tất nhiên  thể thiếu gạo trắng, nhưng quan trọng hơn là món Hoàng tửu (rượu vàng) mà chú Đổng vẫn thường nhắc. Cô mang một   bốn chai rượu.
 
Đặt hết thức ăn lên bàn, Hứa Mỹ Lam mới gọi cả hai  dùng cơm. Nhìn mâm cơm thịnh soạn với đủ đầy các món, chú Đổng mừng  mặt.
 
Ông mở nắp chai, tự tay rót cho mỗi  một chén rượu vàng: “Nào, hôm nay là ngày lành tháng , chúng  cùng  cụng ly ăn mừng chuyện dọn tới nhà mới!”
 
Hôm nay cô cao hứng, vả  đây là Hoàng tửu chứ   rượu trắng nồng. Kiếp  cô từng uống qua, tuy  thể uống nhiều, nhưng một chén thì chẳng hề gì!
 
Thế là,  khi ba  cụng ly, Hứa Mỹ Lam  chút do dự, một  cạn sạch chén rượu! Chứng kiến cảnh ,
 
Chú Đổng: “…”
 
Trương Hùng: “…”
 
Cả hai đều  ngờ Lam Lam  uống dứt khoát đến . Sở dĩ rót rượu cho cô, chẳng qua là để gọi là cho vui mà thôi.
 
May mắn là họ đang ở nhà riêng, vả  rượu vàng  nồng độ cồn thấp nên cũng  sợ cô say xỉn.
 
 thực tế chứng minh, họ  đ.á.n.h giá quá cao tửu lượng của Hứa Mỹ Lam. Có thể  cô là  uống một chén thì say. Quả nhiên,  dùng cơm xong, Hứa Mỹ Lam  lăn  ngủ gục ngay   Trương Hùng!
 
Chú Đổng  buồn   bất lực, ông  ngờ tửu lượng của Lam Lam  kém cỏi đến mức . Ông đành vẫy tay bảo Trương Hùng bế cô về phòng nghỉ, còn ông tự  thu dọn cái bàn ăn bề bộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-162.html.]
 
Hứa Mỹ Lam  Trương Hùng ôm gọn  lòng n.g.ự.c vạm vỡ. Anh sải bước dài về phía . Trong cơn mê man, Hứa Mỹ Lam chỉ cảm thấy  đang  một khúc gỗ cứng cáp ôm chặt,  đặt lên một chiếc giường mềm mại êm ái.
 
Mi mắt cô như  dính keo, dù cố thế nào cũng  thể mở  .  cô   xem  đàn ông đang ôm  là ai. Không mở  bằng ý chí, cô đành dùng hết sức lực.
 
May mắn , sự cố gắng của cô   đền đáp. Đôi mắt cuối cùng cũng hé mở  hai khe hở. Thứ lọt  tầm mắt cô chính là một khuôn mặt  trai  phần quen thuộc, đang phóng đại ngay  mắt.
 
“Tiểu ca,  thật là  trai quá !” Hứa Mỹ Lam  khỏi kinh ngạc cảm thán một tiếng. Rốt cuộc thì cô  gặp may đến nhường nào, ngay cả trong mộng cũng gặp  một  trai  như . Tuy nhiên,     chút quen mắt, nhưng cụ thể là ai thì nhất thời cô  thể nhớ  .
 
 dù ,  một tiểu ca  trai  bạn đồng hành trong giấc mơ của  thì cô cũng cảm thấy vô cùng mãn nguyện!
 
Trương Hùng cẩn thận đặt Hứa Mỹ Lam  ngay ngắn  giường. Vừa định kéo chăn đắp cho cô,  tiếng cô nũng nịu gọi  là “Tiểu ca”, cơ thể  bỗng chốc nóng bừng.
 
Anh  kìm , cúi xuống trao cho cô một nụ hôn sâu. Hứa Mỹ Lam thoáng bối rối  hành động đường đột .
 
Đầu óc mơ hồ của cô còn đang tự hỏi liệu  trai trong mộng   đang cố tình chiếm tiện nghi của   . Rõ ràng giấc mơ  là do cô chi phối, lẽ nào  để  khác tùy ý  càn?
 
Cô  phản công! Không đợi Trương Hùng kịp dứt nụ hôn và rời , Hứa Mỹ Lam  nhanh chóng nắm chặt lấy cánh tay . Trương Hùng    đề phòng,  cô kéo mạnh một cái khiến cả  ngã nhào xuống giường!
 
Thấy , Hứa Mỹ Lam khúc khích bật .
 
“Tiểu ca,   ăn sạch  bỏ  ? Trên đời  gì  chuyện dễ dàng như thế!”
 
Trương Hùng  cô kéo  xuống, nhưng   hề vùng vẫy. Ngược ,  thả lỏng cơ thể  thoải mái  giường,  cô với ánh mắt    .
 
Ánh mắt đó càng khơi dậy tính cách bướng bỉnh của Hứa Mỹ Lam. Cô vỗ vỗ gương mặt Trương Hùng, xoay   dậy, ngoài mặt tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng bên trong  yếu ớt vì men say, : “Anh  em bằng ánh mắt đó là , khinh thường em hả? Em  cho  , hôm nay   rơi  tay em , thì  chính là của em!”
 
---