Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Vừa mở cửa sân, Hứa Mỹ Lam  cẩn thận  ngóng, chỉ thấy trong phòng  tiếng động. Cô  thầm một tiếng  nhẹ nhàng  thẳng  nhà bếp.
 
Hứa Mỹ Lam cất gạo và mì sợi  chỗ kín,  đó lén lút bổ sung thêm dầu ăn và muối gia vị trong nhà bếp. Cô chỉ dám lấy  một lượng  đủ dùng, sợ Trương Hùng và cha Đổng sinh nghi. Giờ cô   Cung Tiêu Xã về, việc nhà  thêm chút đồ đạc lương thực thì  gì đáng ngờ .
 
Suy nghĩ một lát, Hứa Mỹ Lam  lấy thêm khoai tây, khoai lang, các loại rau xanh, đậu đũa, cà tím, dưa chuột và một  loại rau củ khác  đặt gọn gàng một bên.
 
Hứa Mỹ Lam nghĩ ngợi thêm một lúc,  lấy  một miếng thịt ba chỉ xen kẽ nạc mỡ từ  gian, chuẩn   món thịt kho tàu để ăn mừng việc dọn đến nhà mới.
 
Đã đến lúc nấu bữa tối, cô đem hết thức ăn  lấy  sắp xếp trong bếp và bắt tay  nấu nướng.
 
Xách theo một túi đồ nhỏ, Hứa Mỹ Lam bước  phòng, thấy Trương Hùng và cha Đổng vẫn đang hì hụi dán giấy báo lên mảng tường còn . Do chủ nhà cũ quét một lớp vôi trắng bên ngoài, hễ chạm  là vôi  dính lên quần áo. Giờ họ  tiện sơn sửa  nên đành dùng giấy báo dán lên cao ngang đầu , cốt để tránh vôi trắng bám bẩn. May mắn là họ chỉ cần   với các phòng thường xuyên sinh hoạt, nếu  thì chẳng  bao giờ mới xong.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-161.html.]
Thật , Hứa Mỹ Lam thích dùng giấy dán tường hoặc vải bọc tường hơn,  nhanh    mắt.  cô   cớ để giải thích nguồn gốc, mà dù  giải thích  cũng  nên phung phí như . Số vải trong  gian cô  đó  lấy  may quần áo, khăn gói các kiểu , giờ cũng chẳng còn nhiều, chi li tính toán vẫn hơn.
 
“Cha,  Hùng, con   Cung Tiêu Xã mua  miếng thịt, tối nay chúng   món thịt kho tàu nhé?” Hứa Mỹ Lam  tươi  hai .
 
“Lam Lam, con mua  thịt  ? Tốt quá, tối nay chúng  ăn thịt kho tàu,   chúc mừng cả nhà  dọn đến nhà mới! Mà , Lam Lam, con còn giữ ít rượu vàng ?” Cha Đổng  giọng  ngượng ngùng, nhưng đó là sở thích nho nhỏ của ông,  bỏ  cũng  nỡ bỏ.
 
Hứa Mỹ Lam che miệng  rộ lên: “Cha cứ yên tâm,  mà thiếu  ạ!” Cha Đổng   thì mừng rỡ, nhưng  đó  thấy  chút xúc động. Ông nghĩ rằng, rượu  dễ hỏng, để càng lâu uống càng ngon. Khi chuyển đến đây, họ   mất công mang vác  bao nhiêu thứ nặng nhọc. Ai mà   mang theo những thứ quan trọng nhất chứ. Rượu ở quán xá quê nhà thì lúc nào cũng  thể mua ,  ngờ đứa nhỏ   lén lút mang  theo! Trong lòng ông nhất thời trào dâng sự cảm động. Nhìn thấy ánh mắt yêu thương của cha Đổng, Hứa Mỹ Lam  chút áy náy, cô sờ sờ mũi  vội vàng chuyển sự chú ý sang Trương Hùng.
 
Vừa , tầm mắt cô đối diện với ánh mắt như  như  của Trương Hùng. Tim Hứa Mỹ Lam bỗng đập loạn xạ, cô thấy ánh mắt  đàn ông     gì đó  . Cứ như thể chỉ cần liếc mắt một cái là   thể  thấu  bí mật của cô. Hứa Mỹ Lam cảm thấy  thể ở trong phòng lâu hơn nữa, vì  cô vội vàng : “Em  nấu cơm đây,”    bỏ chạy về phía nhà bếp. Tựa lưng  khung cửa, Hứa Mỹ Lam thở phào một , cố gắng áp chế sự hoảng loạn trong lòng xuống.
 
Cô luôn cảm thấy ánh mắt của Trương Hùng  thấu đáo như thể  bí mật của cô đều  thể che giấu  mí mắt , khiến lòng cô bồn chồn  yên mà   rõ lý do. Một lát , Hứa Mỹ Lam  thấy buồn  với suy nghĩ của chính . Trương Hùng   là hổ báo mãnh thú gì, mà mỗi  cô sử dụng  gian đều vô cùng cẩn thận, căn bản   khả năng  phát hiện!
 
---