Đáng tiếc cô   đ.á.n.h giá sai tình hình. Hứa Bưu  giống những gã đàn ông  đây cô  từng gặp. Nhìn thấy Tống Hiểu Uyển giữa thanh thiên bạch nhật  sấn sổ ôm chặt lấy chân của một  đàn ông xa lạ, nếu là kẻ khác thì chắc  thấy hãnh diện khi    vây lấy.  thật đáng tiếc, Hứa Bưu chỉ cảm thấy sởn gai ốc, chỉ  thoát  khỏi nanh vuốt của  đàn bà đầy toan tính !
 
“Cô Tống, cô mau thả Hứa Bưu   , để    thấy thế  thì   ho gì !” Chú Đổng cố gắng khuyên can, nhưng thật đáng tiếc, Tống Hiểu Uyển giờ đây  lâm  bước đường cùng, cô  nào còn quan tâm đến sĩ diện  lời  khác . Chú Đổng  dứt lời, cô   càng ôm chặt hơn!
 
Chú Đổng nghẹn lời... Thôi thì lòng   coi như lòng lang  sói, nếu cô    cảm kích, chú  cũng chẳng thèm  thêm lời nào nữa!
 
Tống Hiểu Uyển thấy  thì trong lòng đắc ý, nhưng chỉ ngay  đó, sắc mặt cô  bỗng trở nên trắng bệch. Cô  ngẩng phắt đầu lên, bắt gặp ánh mắt nửa  nửa  của Hứa Mỹ Lam. Đến nước  thì còn gì mà  rõ ràng nữa,   cô  thật sự mất hết thể diện ! Vừa nãy còn thắc mắc tại  Chú Đổng   tên , giờ  thấy Hứa Mỹ Lam thì cô   hiểu   chuyện!
 
“Cô...  cô  ở đây?” Tống Hiểu Uyển nghiến răng nghiến lợi thốt lên từng chữ, đôi mắt tối sầm .
 
Trong lòng cô  như  sóng dữ cuộn trào, cô  hận  thể ăn tươi nuốt sống Hứa Mỹ Lam. Đều tại  phụ nữ  và  đàn ông  mặt , nếu   vì bọn họ,   cô   thể rơi  kết cục bi t.h.ả.m thế ?
 
Tống Hiểu Uyển hận thấu xương, nhưng cô    căn bản   đối thủ của Hứa Mỹ Lam, chỉ  thể âm thầm nghiến răng chịu đựng.
 
“  ngang qua!” Hứa Mỹ Lam  bình tĩnh,  để ý đến vẻ mặt vặn vẹo của Tống Hiểu Uyển, tiếp tục : “Cô thích chân của  trai  như  ? Là   chị dâu   tình của  trai  đây?”
 
Tống Hiểu Uyển  , mặt mũi càng thêm vặn vẹo, hai tay vội vàng rụt  như  kim châm. “Anh  là  ruột của cô ?” Trong giọng  cô  thoáng hiện lên một tia vui mừng khó hiểu. Nào ngờ, Hứa Mỹ Lam  hề cho cô  chút thời gian mơ mộng nào, liền gật đầu  chút do dự.
 
“Cam đoan là thật!” Bốn chữ  tựa như một gánh nặng ngàn cân đè nén trái tim Tống Hiểu Uyển, đập tan mảnh hy vọng cuối cùng còn sót  của cô !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-140.html.]
 
Nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của cô , khóe môi Hứa Mỹ Lam cong lên, “Đã muộn , chúng  mau  thôi! À, đúng ,   cô   trai  mang cô  ,  thì  !”
 
Câu đầu tiên là  với Trương Hùng và những  khác, câu  là hỏi Tống Hiểu Uyển.
 
Lúc  Tống Hiểu Uyển  như cây cà tím  sương giá quật,    để ý đến Hứa Mỹ Lam. Trong lòng cô  tràn đầy nỗi thống khổ tột cùng. Thật khó khăn lắm cô  mới tìm  một ‘phiếu ăn dài hạn’ hợp ý, ai ngờ  là  trai của kẻ mà cô  ghét cay ghét đắng!
 
Cô  đột nhiên cảm thấy nhụt chí. Đánh  , mắng  xong. Công việc  còn, nhà cũng mất. Ngay cả danh tiếng cũng  hủy hoại sạch trơn,  đời   còn chỗ dung ,  thì sống để  gì nữa!
 
Hứa Mỹ Lam thấy Tống Hiểu Uyển đột nhiên mất hết nhuệ khí,  gương mặt lộ rõ vẻ tuyệt vọng, trong lòng cô cũng giật  thon thót!
 
Đây là biểu hiện của những   tuyệt vọng, buông xuôi. Dù Tống Hiểu Uyển   là    , nhưng bản chất cô  cũng  đến nỗi tệ.
 
Mỹ Lam nhớ   đầu tiên họ gặp , nhớ  cảnh hai  con   lăng mạ, sỉ nhục Tống Hiểu Uyển trong phòng bệnh như thế nào, và những lời cô   khi  lấy nước.
 
Thật hiếm   phụ nữ nào, chỉ vì một lời trăng trối của chồng cũ mà cam tâm chịu đựng,  màng danh phận, vẫn đưa hết tiền lương cho  chồng và em chồng, ngày ngày hứng chịu những lời mắng chửi, chì chiết.
 
Chỉ dựa  điểm , Hứa Mỹ Lam  cảm thấy cô   hẳn  là kẻ vô phương cứu chữa, vẫn còn khả năng  đầu.
 
---