“Cha, cái châm của Hùng đ.â.m   là mấy ngày  khỏi  ,  giờ bà   bại liệt luôn thế!” Hứa Mỹ Lam trong lòng tràn đầy khó hiểu.
 
“A, nguyên nhân còn  thể là gì nữa? Hai con dâu , bề ngoài thì ngoan ngoãn nhưng trong lòng ai cũng  đoạt mạng bà  cả. Đột nhiên bà   mắc bệnh thế , chẳng  là cơ hội để hai cô con dâu  trút giận ? Ai ngờ  cẩn thận chút  thành  như thế !”
 
Chú Đổng xua tay,  vẻ mặt đồng tình.  nếu bỏ qua sự hả hê rõ ràng trong giọng điệu của ông , thì lời   mới đáng tin hơn!
 
Quả nhiên, con  vẫn  thể  quá nhiều chuyện , nếu , quả báo sẽ đến!
 
Đây chỉ là một tình tiết nhỏ,    ảnh hưởng đến tâm trạng  của bọn họ. Sáng sớm hôm ,  rạng sáng, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng còn đang ngủ thì  tiếng đập cửa dồn dập đ.á.n.h thức.
 
Cùng với tiếng đập cửa là một giọng  lớn  chút quen thuộc: “Em gái, em rể  ở nhà , mau mở cửa ! Anh rể đến thăm em gái đây!”
 
Hai  theo tiếng la mà cùng   dậy, cơn buồn ngủ cũng chạy biến mất, vội vàng mặc quần áo   dậy. Trương Hùng    mở cổng.
 
Ngay khi cổng  mở ,    một  đàn ông cao lớn ôm  lòng. “Em rể,   nhớ !” Trương Hùng sửng sốt, nhất thời dở  dở .
 
“Anh trai,   lái xe về  !” Người đến  ai khác chính là Hứa Bưu,   đây  giúp bọn họ ở tiệm cơm quốc doanh và nhất quyết nhận Hứa Mỹ Lam  em gái.
 
Hứa Bưu   mới buông Trương Hùng ,  rạng rỡ : “ ,    chạy  xa, đêm qua đến nửa đêm mới về. Này    vội vàng đến nhà  thăm vợ chồng  ngay , nhưng nhà  cũng quá khó tìm ,    hỏi thăm mấy  mới  thể tìm  nơi !”
 
Trương Hùng cũng  , mái tóc rối bù  khác gì ổ gà, quầng thâm  mắt thì đậm như gấu trúc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-114.html.]
 
“Anh  đường cũng  mệt mỏi , mau  nhà   chúng   chuyện.”
 
Trương Hùng    kéo Hứa Bưu  nhà: “Chờ một chút, xe đạp của  vẫn còn dựng ở ngoài sân.” Hứa Bưu vội vàng ngăn , chỉ  chiếc xe đạp đang dựng ở một góc.
 
Trương Hùng  theo hướng Hứa Bưu chỉ,  thấy một chiếc xe đạp đang đậu ở đó và  một chiếc túi vải lớn  đặt ở ghế  của xe.
 
Hứa Bưu bước tới đẩy xe đạp  trong sân, Trương Hùng  theo , cài then cửa .
 
“Nhìn xem, đây đều là đồ   mang về cho  và em gái!” Hứa Bưu vỗ vỗ bao tải, cởi bỏ dây thừng   với Trương Hùng.
 
Nghe , mí mắt Trương Hùng khẽ giật giật. Nhiều đồ vật như ,  tốn  bao nhiêu tiền, huống chi nếu như  nhớ  nhầm, chẳng   bộ tài sản của     trộm sạch  !
 
Dù trong lòng thầm nghĩ như , Trương Hùng vẫn giữ  vẻ bình tĩnh.  lúc , Hứa Mỹ Lam  vệ sinh cá nhân xong, bước  khỏi phòng. Vừa  thấy Hứa Bưu, cô liền nhướng mày tiến lên, "Ô, chẳng  đây là  cả  . Anh lái xe tải về từ bao giờ thế !"
 
"Chào em gái, mới một thời gian  gặp, trông em càng lúc càng xinh gái  đấy!" Hứa Bưu cũng vui vẻ  mặt khi thấy cô. Nhờ  chăm sóc dinh dưỡng và điều trị đều đặn, Hứa Mỹ Lam giờ   còn là cô gái nhỏ bé, gầy gò hom hem như lúc .
 
Hiện giờ, làn da  mặt Hứa Mỹ Lam  bắt đầu mịn màng và sáng hơn, những đường nét thanh tú cũng lộ rõ. Tuy gò má vẫn còn  hóp và cao, tóc vẫn còn khô và ngả vàng, nhưng điều đó  ngăn  vẻ  chân phương của cô. Tuy   kiểu  lộng lẫy, nhưng  ngoài phố cô vẫn  coi là một cô gái nhỏ  duyên, ưa .
 
"Thật ? Vậy thì công sức em bỏ  bồi bổ cơ thể bấy lâu nay cũng  uổng phí!" Chẳng   phụ nữ nào   vui khi   khác khen   hơn, Hứa Mỹ Lam cũng   ngoại lệ.
 
---