Xuyên Không Mang Theo Dụng Cụ Y Tế Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca - Chương 355

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:02:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ai bảo chị là chị dâu của em chứ?"

Mẫn Duyệt mỉm , cô em gái thật đáng yêu: "Nếu công việc vất vả thế, tổ trưởng và đồng nghiệp đều dễ chịu, em từng nghĩ đến việc đổi môi trường, tìm công việc khác ?"

Mẫn Tự Cẩm buông thõng vai, thở dài: "Đâu dễ dàng thế, đổi là đổi ngay."

"Thay đổi đơn vị công tác thì khó khăn, nhưng mở một tiệm may vá thể!" Mẫn Duyệt đề nghị.

Vào thời kỳ , đều cho rằng một công việc định với bát cơm sắt là nhất, nhưng đầu thập niên 90, những giàu đầu tiên thường là những tự dấn kinh doanh.

Tự Cẩm may vá, cắt may . Thay vì chịu đựng khó khăn ở đơn vị, tại thử ngoài khởi nghiệp?

"Mở tiệm riêng?" Đó là điều cô bao giờ nghĩ đến.

" , em học ngành dệt may, tự may đồ, chị nghĩ em thể thử."

"... em mở tiệm như thế nào." Tự Cẩm vẫn băn khoăn.

"Em thể may những chiếc váy giống như may cho chị, chỉ cần đổi màu, đổi kiểu dáng, đủ các kích cỡ là mà!" Mẫn Duyệt đề nghị.

Tự Cẩm chiếc váy, cảm thấy chút động lòng nhưng lo lắng nhiều hơn: "Ha ha, thôi bỏ ."

Chiếc váy mà cô may cho chị dâu, dù tính đến công sức và thời gian, chi phí cho vải vóc khá nhiều.

Mẫn Duyệt cũng nghĩ đến điều : "Em nhất thiết mua vải như thế, thể dùng vải bình thường thôi. Em thể tìm nguồn vải từ Giang Nam, bán vải, quần áo may sẵn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-355.html.]

" cần bao nhiêu vốn chứ!" Tự Cẩm về những kinh doanh, nhưng tự mở tiệm thì cô từng dám nghĩ tới.

"Vốn liếng ? Chúng hợp tác, mỗi góp một nửa, chị sẽ bỏ vốn , em thể trả khi kiếm tiền."

Tự Cẩm tay nghề, còn Mẫn Duyệt ý tưởng, hợp sức mở một cửa hàng nhỏ cũng tồi.

Thời gian ở cữ khiến Mẫn Duyệt cảm thấy buồn chán. Cô thiết kế và lên kế hoạch cải tạo ngôi nhà, nhưng Khải Hàng cho phép, rằng thời gian ở cữ là để nghỉ ngơi và phục hồi sức khỏe, việc suy nghĩ vẽ vời sẽ tiêu tốn năng lượng và gây hại cho mắt.

Không những việc lớn, Mẫn Duyệt chỉ thể vẽ vài mẫu quần áo nhỏ xinh cho trẻ em và váy cho lớn để g.i.ế.c thời gian.

"Em đợi chút, chị thứ cho em xem."

Mẫn Duyệt mang mấy tờ bản vẽ trang phục mà cô vẽ trong lúc rảnh rỗi cho Tự Cẩm xem.

Tự Cẩm chằm chằm những bản vẽ, rời mắt: "Hạ hồ ly, chị thấy những bộ quần áo thế ? Trời ơi, bộ dành cho trẻ con ? Dễ thương quá mất! Chị thấy thật ? Còn bộ váy nữa, chị thấy ở , dẫn em xem ?"

Ơ! Dẫn em xem ? Xa quá, !

Cô chỉ thể : "Ha ha, chị cũng nhớ rõ là thấy ở . Em chỉ cần trả lời xem những mẫu nếu may thành quần áo thì bán ? Có mua ?"

"Có chứ, chắc chắn ." Tự Cẩm chằm chằm bản vẽ, đầy tự tin: "Chị dâu , hai bộ quần áo giống , một lớn một nhỏ, là cả lớn và trẻ em đều thể mặc ?"

" , đây là trang phục gia đình, còn đồ đôi cho nam nữ nữa, gọi là trang phục cặp đôi..."

Loading...