Xuyên Không Mang Theo Dụng Cụ Y Tế Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:49:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời hứa thật tuyệt, Mẫn Duyệt kiễng chân hôn nhẹ lên môi : “Ừm, em nhớ , nhà của chúng sẽ do em quyết định.”

“Được, mỗi tối mấy , kéo dài bao lâu, tất cả đều do Mẫn Duyệt quyết định…”

Kiều Nghị xong, giữ lấy đầu cô, hôn mãnh liệt.

Trong hầm pháo, hai quấn quýt nồng nàn, nhưng khi ngoài, họ nhập vai. Kiều Nghị mạnh mẽ, áp đặt, còn Bác sĩ Hạ thì sợ hãi, dám trái lời.

Bác sĩ Hạ nghiền thuốc đặc biệt thành bột và thêm thuốc trị thương.

Liêu Báo Tử xong thuốc, cử động cánh tay: “Quả nhiên hơn nhiều . Bác sĩ Hạ, thuốc cần mua, cô chứ?”

Bác sĩ Hạ lấy một tờ giấy: “Ngoài thuốc, còn cần một thứ nữa, nhưng tiền. Ông rằng chữa bệnh cho của ông, ông sẽ trả tiền thuốc men mà.”

Liêu Báo Tử liếc qua danh sách, nhạt: “Được, để chồng cô trả tiền.”

Bác sĩ Hạ cúi đầu , gương mặt hiện rõ vẻ kháng cự, nhưng cuối cùng cũng cứng rắn từ chối.

Liêu Báo Tử lệnh cho hai thuộc hạ là Ưng Nhãn và Thủ Tử thành phố mua thuốc. Chiếc xe của họ phủ kín bằng một tấm chăn dày màu nâu, bình thường ai chú ý thì cũng chẳng thấy xe ở đó.

vì lý do gì, chiếc xe vốn hoạt động đột nhiên khởi động .

Thủ Tử vốn sửa xe, nhưng hôm nay loay hoay mãi vẫn tìm nguyên nhân.

Kiều Nghị đề nghị: “Hay dùng xe của ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-279.html.]

Ưng Nhãn gật đầu: “Ừ, thấy !”

Chiếc xe địa hình của qua cũng khá .

Mặt trời lặn và trăng mọc, Liêu Báo Tử gọi trong hầm pháo chơi bài giải khuây, Kiều Nghị cũng kéo tham gia.

Hào Hải lấy lý do tối ăn no, rằng ngoài săn hai con thỏ về bữa ăn khuya cho .

Từ lúc Hào Hải ngoài, Kiều Nghị yên tâm, thua liên tục mấy ván, lấy cớ vệ sinh ngoài hai .

Anh để Mẫn Duyệt một bên đó thì yên tâm, đón cô về cũng . Trong lòng tự nhủ, nhất định nhanh chóng nghĩ cách đưa cô .

Mẫn Duyệt hiểu sự khó xử của Kiều Nghị, chỉ cần ở gần , cô cảm thấy mãn nguyện. Chỉ điều, ở nơi hoang vắng thật sự buồn chán.

Kiều Nghị trở về, cô cũng dám ngủ, đành trong xe ngắm .

Phải thừa nhận rằng, bầu trời đêm thảo nguyên thật , chỉ cần giơ tay lên là như thể chạm tới những ngôi . Đây là chòm Thợ Săn, là chòm Bảo Bình, và chòm Sư Tử…

Bất chợt, cô cảm thấy một bóng đang tiến gần, Hạ Mẫn Duyệt lập tức căng thẳng.

Hào Hải xách hai con thỏ xám còn đang quẫy đạp tới gần: “Bác sĩ Hạ, hầm pháo mà ? Ở đây gió lùa lạnh lắm!”

Ở đây, ngoài Kiều Nghị , Mẫn Duyệt tin tưởng bất kỳ ai, và cũng giao tiếp với họ. Thấy cô đáp, Hào Hải tiếp tục: “Bác sĩ Hạ, tối qua Kiều Nghị cho cô ăn đủ đúng ? Hay là cô theo , nướng thỏ cho cô ăn? Nói thật chứ, Kiều Nghị đúng là chẳng gì. Cô cứ nhẫn nhịn vài ngày nữa, đợi vết thương của A Sài lành , sẽ đưa cô về. Cô yên tâm, chuyện ở đây chúng ai , cô lấy chồng, sinh con, thứ vẫn như bình thường.”

“Không cần, đói.”

Loading...